Xuyên Tới Thập Niên 80: Sau Đêm Tân Hôn, Cả Nhà Coi Tôi Thành Bảo Bối

Chương 15


2 tháng

trướctiếp

"Chúng tôi muốn đi qua nhà Giang Mật ăn tiệc, ngày hôm qua tôi đã thèm món của cô ấy nấu đến mức tối ngủ không được, hôm nay vừa lúc có thể đến nhà cô ấy ăn!"

Mấy người hàng xóm hứng thú đến nhà lớn họ Giang.

Hồ Thúy Hồng giận đến muốn lệch mũi, bà ta phun một ngụm: "Phi! Không đến nhà tôi ăn cơm cũng tốt, dù sao cũng là đám người ăn ké, vừa lúc tôi cũng tiết kiệm được lương thực!"

Đám người còn ở lại là do trước đó đã nói móc mỉa Giang Mật, bọn họ vì chuyện tính công điểm nên trong lòng vẫn luôn oán giận Giang Xuân Sinh, hiện tại thì đã cho khoán đất nên không cần phải dựa vào Giang Xuân Sinh nữa, mà vừa lúc nhà họ Triệu cũng phát tài nên bọn họ liền đi theo nhà họ Triệu kiếm tiền, cũng không sợ sẽ đắc tội với cả nhà Giang Xuân Sinh.

Vốn dĩ còn tính toán đến nhị phòng của nhà họ Giang để ăn cơm, nhưng khi nghe được những lời Hồ Thúy Hồng nói, sắc mặt họ đều cứng ngắc, tất cả đều nhìn nhau sau đó không ai thèm lên tiếng cũng rời đi.

Giang Điềm nhìn thấy tức đến muốn ngã ngửa: "Mẹ, bọn họ là có ý gì vậy? Xem thường nhà chúng ta sao? Còn nữa, từ lúc nào mà Giang Mật biết nấu cơm? Sao con không biết?!"

Hồ Thúy Hồng cũng không biết rõ: "Trần Ngọc Phượng trước kia có bắt ép Giang Mật học nấu cơm."

Giang Điềm nhăn mặt chau mày, nghi ngờ tay nghề nấu ăn của Giang Mật.

*

Chị dâu thứ hai nhà họ Giang kéo chị ba nhà họ Giang đang đi nhiều chuyện, khi nghe được mấy người hàng xóm nói xấu Giang Mật, không cần nói trong lòng cô ta vui sướng đến bao nhiêu, những tức giận do Giang Kiến Quân gây ra lúc này cũng tiêu tán hết.

Cô ta nghe được Hồ Thúy Hồng nói, cũng bĩu môi: "Giang Mật cũng tài thật, vậy mà có thể khiến cho mấy người hàng xóm che giấu lương tâm mà khen cô ấy."

Giang Mật khi còn ở nhà làm con gái thì ham ăn lười làm, chỉ thích làm đẹp.

Mẹ Giang suy nghĩ nhà họ Tiêu bên trên không có cha mẹ, bên dưới không có chị em dâu, chỉ có hai đứa em nhỏ nên đã bắt ép Giang Mật xuống bếp, sau khi về bên đó thì chăm sóc tốt cho chồng cùng hai đứa nhỏ.

Trong ba chị dâu thì chị dâu thứ hai là có tay nghề nấu ăn tốt nhất, và cũng vì cô ta không muốn làm công việc trong ruộng, nên mới nhận công việc này.

Giang Mật không bằng lòng học nấu ăn, chị dâu thứ hai nhà họ Giang cũng lười dạy cô, còn vui vẻ nhẹ nhõm, dù sao cô ta cũng không thích Giang Mật, tốt nhất là khi cô qua đó bị chồng ghét bỏ rồi ly hôn với cô thì càng tốt.

Tính tình của chị dâu thứ ba thì dịu dàng: "Chị dâu hai, chẳng phải Mật Mật theo chị học nấu ăn sao?"

Chị dâu thứ hai nghẹn lời, làm sao cô ta có thể nói là mình không dạy gì cho cô em chồng được chứ?

Cô ta ngượng ngùng nói: "Em ấy cũng biết một chút, món ăn em ấy làm cũng vẫn ăn được." Cô ta nhìn chị dâu cả nhà họ Giang cùng Giang Mật đang đứng trước bệ bếp, cô ta bĩu môi nói: "Chị dâu cả cũng giỏi ra vẻ, chị ấy đã quen với việc nịnh bợ Giang Mật, nhưng cũng không thấy Giang Mật cho chị ấy cây kim hay sợi chỉ nào."

Chị dâu thứ ba nhà họ Giang vừa nghe đã khó chịu, không đợi cô ấy mở miệng thì một mùi hương từ phòng bếp bay đến.

Chị dâu thứ hai nhà họ Giang không kịp đề phòng nước miếng cũng chảy ra. Cô ta dùng tay áo lau nước miếng, rướn dài cổ để nhìn xem Giang Mật đang nấu ăn.

Cô ta trợn tròn mắt: "Sao có thể?"

Giang Mật không thể nào nấu ăn thơm được như vậy!

Chị dâu thứ ba nhà họ Giang hít hà hương vị cay nồng, yên lặng nuốt nước miếng nhìn chị dâu thứ hai nhà họ Giang há hốc mồm, cô ấy cũng không nói gì mà đi đến phòng bếp.

Dù Giang Mật ở nhà mười ngón tay cũng không dính nước, nhưng đó là do vận mệnh của cô tốt, không chỉ có cha mẹ và chồng yêu thương còn có mấy anh trai cũng chịu làm giúp công việc trong nhà mà không để cô làm gì.

Còn chị dâu thứ hai nhà họ Giang thì thích so đo, sống trong nhà cái gì cũng phải làm, nhìn thấy Giang Mật ở nhà nằm nhàn nhã hưởng thụ hạnh phúc, nên cô ta lúc nào cũng không nhìn cô vừa mắt.

Chị dâu thứ ba nhà họ Giang thì không nghĩ nhiều như vậy, so với những cô em chồng quỷ quyệt của nhà người ta thì Giang Mật cũng không tệ, có gì ngon cũng đều nhớ đến mấy chị dâu, mỗi người còn đều có một phần.

"Em gái, em nấu gì vậy? Thơm quá trời!" Chị dâu thứ ba nhà họ Giang bước vào phòng bếp.

Phòng bếp rất rộng, bốn cái bếp đều nằm ở vị trí có cửa sổ, còn được tô một lớp vôi, còn bên cạnh bệ bếp có một bình nước ấm, vào lúc nhóm lửa sẽ đun nóng bình nước.

Vị trí bên trái có một cái bàn lớn dựa vào tường dùng để xắt rau cắt thịt, chính giữa là bàn vuông dùng để ăn cơm, còn bên phải là một cái tủ

Chị dâu thứ ba đi đến bệ bếp, thấy bên bệ bếp có một chén dầu ớt đầy, cô ấy tự hỏi vừa rồi có phải là mùi của dầu ớt không?

Chưa để cô kịp định thần thì Giang Mật đã mở nắp ra, một mùi thịt heo nồng đậm bốc ra theo làn khói, bụng của cô ấy cũng phát ra tiếng ọt ọt.

"Có nhiều người đến nhà nên em không chuẩn bị đủ thức ăn, em chỉ làm tạm trước món thịt luộc giã tỏi đơn giản này để cho cha cùng mấy anh trai nhắm rượu." Giang Mật cười: "Chị ba, trong giỏ trúc có dưa chuột, chị có thể ăn trước một trái dưa chuột để lót bụng."

Chị dâu thứ ba xấu hổ đến luống cuống: "Chị không đói bụng, chỉ là đồ ăn rất thơm.

Thật khiến người ta thèm.

Cô ấy nhìn miếng thịt ba chỉ trong nồi nước sôi, màu của miếng thịt ba chỉ trắng như tuyết, da heo óng ánh lại còn dày, mùi hương thức ăn tươi sống tràn vào trong mũi: "Em có cần chị phụ giúp gì không?"

"Chị giã tỏi giúp em đi, mà chị đừng dùng dao băm nó ra, nếu chị giã nó thì nước tỏi sẽ chảy ra, vậy mùi thơm của tỏi mới giữ được trọn vẹn." Giang Mật vốn muốn làm thịt kho tàu nhưng rất tốn thời gian, cô chỉ có thể vớt thịt ba chỉ ra rồi dùng nước lạnh làm nguội thịt: "Xong rồi chị chuẩn bị giúp em ít vừng trắng với nhé."

Chị dâu thứ ba đồng ý rồi lập tức lấy một nắm hạt mè đến.

Giang Mật kiên nhẫn rang vừng trắng rồi đổ vào trong chén sau đó bắt đầu bỏ tỏi giã cùng nước tương vào.

Chị dâu thứ ba đã giã theo cách Giang Mật nói, mùi hương của tỏi đúng là thơm hơn khi băm ra rất nhiều.

"Của em này Mật Mật."

Giang Mật nhận lấy bỏ vào trong thêm trong chén hạt vừng trắng là dầu cay, muối, đường, dấm chua, một chút nước tương, cuối cùng là đổ nước sôi để nguội vào, rồi dùng đôi đũa khuấy đều. Theo động tác khuấy của cô mùi hương của tỏi cùng mùi hương của hạt vừng quyện vào nhau.

Cô lấy thịt đã chín ra, cắt thành từng lát rồi cuộn lại đặt trong dĩa, rưới nước sốt pha tỏi lên, nước sốt bao lấy xung quanh từng lát thịt tạo mùi hương nồng đậm, dầu mỡ dưới ánh mặt trời trở nên óng ánh.

Chị dâu thứ ba nhìn không ngừng, cô ấy không ngờ một món ăn có thể làm đẹp đến như vậy, cô ấy cũng cố gắng ngăn chặn tay phải đang muốn cầm lấy đôi đũa của mình.

Chợt một miếng thịt đưa đến bên miệng cô ấy.

Chị dâu thứ ba nhà họ Giang ngạc nhiên nhìn về phía Giang Mật.

Giang Mật mỉm cười, nói: "Chị nếm thử đi, đây là lần đầu tiên em làm nên cũng không biết hương vị ra sao."

Chị dâu thứ ba ngẩn người.

Chị dâu thứ hai thì trốn ở phía sau đám người, cô ta đã sớm thèm muốn chết, vừa nhìn thấy Giang Mật kêu chị dâu thứ ba thử, cô ta đã lập tức chen từ trong đám người đi vào đứng trước bệ bếp chờ Giang Mật gọi mình nếm thử.

Giang Mật thấy chị dâu ba thèm mà không thể ăn, cũng đỏ mặt không dám nói, nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của chị dâu thứ ba nên cô đã trực tiếp lấy miếng thịt bỏ vào trong miệng cô ấy.

Chị dâu thứ ba bàng hoàng ngậm miệng giữ miếng thịt, thấy ở cửa phòng bếp có không ít người, tất cả đều nhìn theo động tác ăn thịt của cô ấy mà nuốt nước miếng, nhất là trước mặt chị dâu thứ hai, sắc mặt cô ta còn xanh hơn dưa chuột trong giỏ trúc.

Cô ấy vô thức mím môi, vị giác trên đầu lưỡi đã nhận được tín hiệu, cô ấy nếm được hương vị cay thơm ngon đầu tiên sau đó là mùi tỏi giã nồng đậm, cô ấy bất giác nhai miếng thịt heo giòn mềm, nước mỡ cũng tràn ra khoang miệng, từng mùi vị cứ nối tiếp nhau khiến cô ấy không nỡ nuốt xuống, còn nghĩ muốn từ từ thưởng thức.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp