Nói xong, Lận Thừa Hữu huýt sáo một tiếng, dẫn theo con báo đen rời đi.
Đằng Ngọc Ý tức tối nhìn chằm chằm vào bóng lưng Lận Thừa Hữu, lúc này mà đuổi theo chắc chắn sẽ chẳng được gì, không biết Tuyệt Thánh và Khí Trí có giải dược không, có nên lập tức ra khỏi phủ đi tìm bọn họ không.
Nào ngờ Lận Thừa Hữu vốn đã sắp đi khỏi, lại quay lại cười nói: “Quên nói với cô, chất độc này chỉ mình ta mới có thể giải.”
Đằng Ngọc Ý càng khóc lớn hơn, bên kia Đỗ Đình Lan thấy Lận Thừa Hữu đi rồi, liền vội vàng chạy tới, vừa đến gần đã thấy Đằng Ngọc Ý nước mắt giàn giụa, không khỏi hoảng hốt: “A Ngọc, đã xảy ra chuyện gì?”
Rõ ràng hai người còn đang nói chuyện, sao tự dưng lại khóc như vậy?
Đằng Ngọc Ý vội vàng thu lại nước mắt, hắng giọng muốn nói, nhưng khổ nỗi trong cổ như có một khúc gỗ chặn lại.
Nàng chỉ vào cổ họng mình, lắc đầu với Đỗ Đình Lan.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play