Lận Thừa Hữu càng cười tươi hơn, chuẩn bị nói ra số đếm cuối cùng.
Đằng Ngọc Ý cảm thấy thắt lại trong lòng, nhắm mắt cắn răng: “Ta nói!”
“Một.” Lận Thừa Hữu cười xấu xa, “Muộn rồi.”
Đằng Ngọc Ý tranh luận: “Ta chịu nói trước, thế tử mới đếm đến ‘một’ sau, sao lại gọi là muộn?”
“Ta đếm ba tiếng là ám chỉ nó.” Lận Thừa Hữu chỉ về phía con báo đen, “Nó vừa phun ra ba lần, cô không nghe thấy à?”
Đằng Ngọc Ý hít vào một hơi lạnh.
“Tự cô chần chừ không chịu nói thật, sao lại trách con báo không cho cơ hội?” Lận Thừa Hữu không chút ngượng ngùng, “Cô dùng giun ngứa của ta để toan tính từ hôn, cũng không hỏi xem ta có đồng ý bị lôi vào chuyện này hay không. Đáng ra cô có thể làm kín kẽ hơn, ví dụ chỉ thả hai con, như thế dù ta có nghi ngờ cô cũng không có bằng chứng rõ ràng. Tiếc là cô quen tay ác, một hơi thả mười mấy con vào người Đoàn Ninh Viễn.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play