Thái tử quay đầu lại nhìn Đằng Ngọc Ý một cái, sau đó đột nhiên dừng bước, giọng ôn hoà nói: "Hiếm thấy Xương Nghi và A Chi đều thích nàng, sau này có thể thường xuyên vào cung dạo chơi."
Đằng Ngọc Ý đáp vâng, cúi đầu quét đến bên chân thái tử, trong lòng lộp bộp một tiếng, đột nhiên nhớ tới phía sau bức bình phong trong tẩm cung hoàng hậu ngày đó, nam tử đó cũng mang đôi ủng da đen Lục Phùng giống vậy.
Vì là yến tiệc Đông chí, nên lần này khác với lần triệu kiến đơn độc trước đó, mệnh phụ của toàn triều đều đến.
Hoàng hậu gọi Đằng Ngọc Ý đến trước hỏi vài lời, trước mặt mọi người tặng nàng hai túi hương liệu.
Loại hương liệu này trắng óng như kén, hương thơm thoang thoảng thấm vào lòng người.
Tất cả mọi người trong đại sảnh đều có chút kinh ngạc, Đằng Ngọc Ý cũng ngẩn ra, Dương Châu là đại đô giao thông thuận lợi, nàng ở Dương Châu mấy năm nay, nhìn thấy rất nhiều mùi hương lạ do người Hồ từ các nơi mang đến, nhìn vẻ ngoài và chất lượng của mấy túi hương liệu trước mắt, có thể xưng là độc nhất vô nhị.
Hoàng hậu nói: "Đây là hương Hạt Bà Là, người gọi là "Nhất của bách dược’. Năm trước đó nước Bà Lê (Brunei) tiến cống, trong cung chỉ có tám túi, nghe nói từ khi con đến Trường An mắc chứng ho, có lẽ là do thủy thổ không hợp, hương này có tác dụng xua lạnh và ngăn ẩm, có thể trị được bệnh của con."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT