Thừa dịp bọn họ ra ngoài, quản gia kiểm tra xem Lộ Hành Chu đã mua những thứ gì rồi sang phòng Lộ Hành Chu lấy bàn chải đánh răng cậu vẫn hay dùng.

Dù đã được rửa sạch bằng nước, nhưng vì đã sử dụng được vài ngày nên bàn chải đánh răng vẫn có thể lấy mẫu gien để đi làm xét nghiệm DNA.

Sau khi lấy được bàn chải, quản gia đem bàn chải giao cho bạn của Lộ Vân Nhĩ, nhìn hình ảnh người kia vội vã đến rồi đi, quản gia hơi nhíu mày, tuy rằng ông không biết nhị thiếu gia muốn lấy bàn chải của tiểu thiếu gia để làm gì.

Chắc chắn trong đó nhất định có ẩn tình gì khác, quản gia xoay người đi tới phòng khách, làm một quản gia có đủ tư cách, đủ tiêu chuẩn của người tài giỏi, thông minh, có một số việc vẫn nên giả vờ không biết thì tốt hơn.

Trên xe, Lộ Hành Chu an tĩnh chơi điện thoại và cứ lướt web liên tục. Lộ Vân Nhĩ ngồi bên cạnh nhìn thời gian, hơi nhắm mắt lại để kiềm chế tâm tình như ngồi trên đống lửa của mình.

Kết quả kiểm tra ít nhất sẽ có sau 3 tiếng, bây giờ mới 8 giờ sáng, vậy có nghĩa phải đợi đến 11 giờ mới có kết quả. Hắn chậm rãi thở ra, hơi nghiêng đầu nhìn Lộ Hành Chu, không biết có phải do tác động tâm lý không nữa, nhưng càng nhìn càng thấy Lộ Hành Chu giống Tống Khanh.

Hắn vừa mới gửi tin nhắn cho Tống Khanh, tuy không đề cập đến chuyện này nhưng cũng hỏi thăm một chút về chỗ bọn họ đang sống. Sau khi xác nhận bọn họ vẫn đang ở trong nước, cách kinh đô không xa, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

Bên trong xe quá yên tĩnh, Lộ Vân Nhĩ muốn nói mấy câu nhưng bản thân lại không biết nói gì, điện thoại hắn rung lên, nhìn dãy số trên điện thoại, Lộ Vân Nhĩ nghe máy.

Đầu dây điện thoại bên kia, vang lên một giọng nói trầm thấp: "Cậu đã đến chưa? Đến chỗ nào rồi? Mọi người đã đến đông đủ hết rồi."

Lộ Vân Nhĩ nhìn ra ngoài nói: "Sắp đến nơi rồi, 2,3 phút gì đấy là tới. Anh Đan, anh đừng lo lắng."

Người được gọi là Anh Đan bên kia ậm ừ nói: "Tôi không vội, đạo diễn thì rất vội."

Bên cạnh, Lộ Hành Chu chớp mắt, người này...

【 Anh Đan? Tư Đan? Mình nhớ anh ấy là thụ của một quyển tiểu thuyết nào đó có liên quan đến yếu tố sắc* đam nhỉ? Trong tiểu thuyết miêu tả anh ấy như thế nào nhỉ? Để xem, Ồ, có dáng người đẹp, tính cách hiền lành, ôn nhu và chu đáo, lại có tính cách đúng chuẩn của một mama boy chính hiệu luôn đấy...】

(*)Sắc có nghĩa là H+ ấy

Lộ Vân Nhĩ giật mình theo bản năng nhìn tài xế, không biết ngoài hắn và anh cả ra còn có ai nghe được tiếng lòng của Lộ Hành Chu nữa không.

Nhìn tài xế có vẻ vẫn bình thường, Lộ Vân Nhĩ hiểu rõ, xem ra bây giờ chỉ có bản thân và anh cả là người duy nhất nghe được mà thôi.

Vừa mới thở phào nhẹ nhõm, hắn mới nhớ tới Lộ Hành Chu nói cái gì, cái quái gì vậy?

Tiểu thuyết đam?? Gì mà sắc đam, HẢ?...

Cái đệch mợ, ôi má ơi! Không phải chứ, anh Đan của hắn thế mà lại là thụ trong tiểu thuyết sắc đam chứ???

Lộ Hành Chu suy nghĩ một chút, chợt nhớ ra...

【 Anh Đan có chút thảm, bởi vì anh ấy là người đại diện của Lộ Vân Nhĩ, lại có quan hệ khá thân thiết với Lộ Vân Nhĩ, chiếu cố anh hai lại vô cùng tốt. Khi bị tên rác rưởi kia thấy được liền sinh ra tâm tư ghen ghét nên tìm người đến dụ dỗ cô em gái anh ấy. Em gái của anh ấy còn nhỏ tuổi nữa chứ, lại vô cùng ngây thơ, dễ bị lừa. Sau khi bị lừa còn lấy ảnh ra để uy hiếp anh Đan, yêu cầu Anh Đan từ chức, đem anh Đan đuổi ra nước ngoài... Sau đó, bắt đầu cốt truyện của tiểu thuyết sắc đam kia, anh Đan thật tội nghiệp...】

Cậu liếc Lộ Vân Nhĩ, cậu làm gì để nói bóng nói gió nhắc nhở anh hai đây, cuốn tiểu thuyết này rõ ràng là một cuốn tiểu thuyết mang thể loại sắc đam ngược nhân vật chân chính, nếu tiểu thuyết này là lưỡng tình tương duyệt thì không sao, nhưng đây là tiểu thuyết phạm pháp đấy đối với người chưa đủ 18 nữa.

Nghĩ tới đây, cậu khẽ thở dài. Chuyện này thật sự quá khó nói, cậu cũng không nghĩ tới tiểu thuyết còn có thể dung hợp lại thế giới này nữa chứ, còn là tiểu thuyết gia mới đau.

【 Đây là phạm pháp đó, cô gái này còn chưa đủ tuổi, lại bị đưa ra nước ngoài. Không được, vẫn nên nhắc nhở thì tốt hơn, cô gái tuổi còn nhỏ, trong nhà chỉ có anh Đan, anh Đan lại bận rộn, còn là đàn ông nữa. Đối với thanh thiếu niên nên không biết gì nhiều về con gái, cô gái nhỏ không hiểu và cũng không có ai dạy cô cách phải cảnh giác với những người đàn ông có dụng tâm hiểm ác cả. 】

Lộ Vân Nhĩ cả người đều không tốt, nhớ tới trọng điểm quan trọng khiến trong lòng hắn muốn bùng nổ đến nơi. Bởi vì hắn mà anh Đan biến thành nhân vật trong tiểu thuyết sắc đam, hắn không thể chấp nhận được. Hắn phải bảo vệ sự trong sạch của anh Đan. Bằng mọi giá cách nào

Anh Đan thực sự rất tốt với hắn. Khi bước chân vào ngành này, đầu óc còn chưa load kịp, nên trực tiếp nói với trong nhà, hắn muốn tự mình phấn đấu mà không muốn sử dụng bất kỳ mối quan hệ nào từ gia đình. Vì vậy, anh Đan vẫn không bao giờ biết gia đình hắn là nhà giàu số một, mà anh Đan đã theo hắn từ lúc còn là một kẻ nhỏ bé và cố gắng hết mình đến bây giờ với hắn mà nói anh Đan không khác gì người thân cả.

Lộ Vân Nhĩ bắt đầu suy nghĩ, nếu bây giờ nghĩ cách để bản thân bại lộ thân phận của mình, nói như vậy, người mà Tiểu Lục nhắc tới có khi kiêng kị hơn một chút không?

Xe chạy đến ngầm gara, Lộ Vân Nhĩ đội mũ mang khẩu trang và đeo kính mắt, Lộ Hành Chu cúi đầu đi theo phía sau hắn.

Ở lối vào kia, Anh Đan đang chờ bọn họ, vừa nhìn thấy Lộ Vân Nhĩ vội vàng bước tới nói: "Đến đây. Đi lối này, bên kia có paparazzi."

Y lại liếc nhìn Lộ Hành Chu bên cạnh, mỉm cười dịu dàng với Lộ Hành Chu nói: "Là Tiểu Hành đúng không? Anh trai em vừa mới nói với anh là em đi cùng cậu ấy tới đây, anh rất vui được gặp em."

Lộ Hành Chu gật đầu nhìn người đàn ông trước mặt, người đàn ông này nhìn có vẻ hiền lành, dáng người rất đẹp, bởi vì là mùa hè, nên mặc áo tay ngắn rộng, nhưng cơ bắp trên người vẫn lộ ra, cơ ngực săn chắc vừa nhìn liền biết người này hay đi rèn luyện thân thể.

Nhưng cơ bắp của y không có đặc biệt cường điệu. Cơ bắp của y rất mịn màng và mang lại cho người ta cảm giác an toàn chỉ cần đứng gần đó.

Lộ Hành Chu luôn hiểu rõ xu hướng tính dục của bản thân, tuy Tư Đan không phải mẫu người mình thích, nhưng với cái đẹp thì ai mà không thích ngắm thêm dù chỉ một chút.

Lộ Vân Nhĩ nhìn thấy hai mắt Lộ Hành Chu sáng lên thì yên lặng bĩu môi. Hắn cũng có cơ bắp mà thế sao không ngắm nhìn hắn mà ngắm anh Đan làm gì chứ, lặng lẽ cắt đứt tầm mắt của Lộ Hành Chu, hai người đi theo Tư Đan.

Khi đến địa điểm thử vai, Lộ Vân Nhĩ ngồi cạnh đạo diễn. Đạo diễn nhìn Lộ Hành Chu ở bên cạnh, không nói gì mà chỉ gật đầu.

Chuẩn bị mọi thứ ổn thỏa đâu vào đấy, buổi thử vai chính thức bắt đầu. Đây là lần đầu tiên Lộ Hành Chu quang minh chính đại xuất hiện ở chỗ này. Trước kia, cậu toàn ngồi xổm ở bên ngoài chờ người đi ra.

Cậu tò mò nhìn kịch bản trong tay, đó là thứ mà Lộ Vân Nhĩ vừa đưa cho cậu.

Kịch bản này là thể loại tiên hiệp thăng cấp tiêu chuẩn

Câu chuyện về một chàng trai trẻ thăng cấp khi chiến đấu với quái vật và gặp được người phụ nữ định mệnh của đời mình rồi cả hai cùng nhau thi thăng vô cùng thuận lợi.

Cốt truyện chủ yếu là chiến đấu với quái vật và thăng cấp. Nhân vật chính là người được chọn, có một hành trình đều suôn sẻ mọi thứ, không hề gặp trắc trở gì cả, nội dung cơ bản không có gì đáng trở ngại, không có cao trào gì cả.

Nó mang lại cho người xem cảm giác sảng khoái nhưng không có cảm giác choáng váng và khó hiểu gì cả..

Bây giờ đang thử vai nam chính. Ngoài những người trong ngành, còn có người mới đến trong cuộc thử vai này cũng rất nhiều.

Người này mới vừa tự giới thiệu xong, Lộ Hành Chu liền ngẩng đầu lên.

Vãi đạn, không phải trùng hợp như vậy?

【 ah ah ah ah, chính là người này, tiểu thế thân thay thế của anh hai mình nè!! Kích động quá trời ơi!!! 】

Lộ Vân Nhĩ chợt ngẩng đầu khi nghe thấy giọng nói này, ánh mắt của người mới cùng Lộ Vân Nhĩ đụng vào nhau, hai người nhìn nhau từ xa, bốn mắt ta chạm nhau xẹt một cái, Lộ Hành Chu ở bên cạnh cũng hóng hớt dữ dội còn không quên yên lặng phối âm theo.

【Tại ngay khoảng khắc này, ánh mắt hai người vô tình chạm nhau, bọn họ ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, phảng phất xuyên qua thời gian không gian. Lộ Vân bất giác đứng bật dậy nhìn thiếu niên trước mặt không khỏi hỏi: "Cậu, cậu là người đó sao?"】

Tâm trạng mới vừa ấp ủ tốt lên chút nháy mắt bị gián đoạn, hắn tức giận trừng mắt nhìn Lộ Hành Chu bên cạnh, Lộ Hành Chu chớp mắt với vẻ mặt kỳ quái. Khó hiểu nhìn anh hai mình.

Ủa?? Tới làm gì bạn mà bạn trừng tui dữ vậy??

Lâm Cầm Ý không nghĩ tới Lộ Vân Nhĩ lại có mặt ở đây, nhìn khuôn mặt thanh tú dịu dàng của Lộ Vân Nhĩ, có chút tự ti cúi đầu.

Bên cạnh, đạo diễn Chu ánh mắt sáng rực, nhìn khuôn mặt của Lâm Cầm Ý, người này thật sự rất giống Lộ Vân Nhĩ, đặc biệt là sườn mặt. Nhưng khí chất của người này với nam chính thật sự không phù hợp khác xa một trời một vực, nam chính thì trương dương, kiêu ngạo, không sợ gì cả.

Người này... có vẻ hơi... quá dè dặt, nhưng khi mới bước vào, nháy mắt thật sự rất giống Vân Nhĩ thật.


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play