Hắn chưa nói tin hay không chỉ đi theo sau Lộ Hành Chu, Lộ Hành Chu cười hì hì quay đầu nhìn Lộ Vân Nhĩ, Lộ Vân Nhĩ trong mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ nói: “Được rồi, Tiểu Hành lợi hại nhất.”
Lộ Hành Chu nghe được khích lệ vừa lòng quay đầu, Lộ Vân Nhĩ đầy mặt sủng nịch nhìn Lộ Hành Chu, vừa rồi Lộ Hành Chu cười đặc biệt rất sinh động.
Nó hoàn toàn khác với vẻ mặt trước đây của cậu, tĩnh lặng như vũng nước đọng.
Lộ Vân Nhĩ biết rõ tại sao lại như vậy, từ trước đến nay Lộ Hành Chu luôn mang tiếng con ngoài giá thú với tội ác phá hoại hanh phúc gia đình người khác, mặc dù cậu không cần chịu trách nhiệm về những chuyện này.
Hiện tại, cậu đã biết hết thảy nên những xiềng xích đó dần dần chậm rãi biến mất, sức sống thanh xuân của Tiểu Lục đã trở lại.
Nghĩ đến đây, cảm giác tội lỗi của Lộ Vân Nhĩ lại càng sâu thêm.
Về đến nhà, Lộ Hành Chu được kéo đến ngồi cạnh ông ngoại Tống, trước mặt là một bàn đồ ăn siêu lớn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play