Một Chiếc Omega Thiếu Gia Giả
Chương 6
“ đến giờ cơm trưa rồi à, đi anh dắt em đi ăn cơm, nhìn nè anh kiếm được 200 rồi nè muốn ăn món gì hôm nay đại gia bao em ”
Mặc Gia Ý cười nhìn Hứa Vân Trạch, cầm ô che cho hắn
“ Mặc áo dày có nóng không? ”
“ Không sao ạ, chúng mình đi ăn trưa đi ”
Hứa Vân Trạch dắt Mặc Gia Ý vào nhà hàng xịn nhất trong trấn.
Hắn nhìn qua chỉ có đây mới đủ sạch sẽ để đưa Mặc Gia Ý vào. Ba mẹ ở nhà cũng dặn hắn rất kì Mặc Gia Ý từ nhỏ bụng yếu ăn uống không cẩn thận liền bị đau.
Hắn không muốn vợ hắn đau. Ở đây chơi có mấy hôm thắng thua không quan trọng.
Vào trong nhà hàng, hắn mới để ý nhà hàng này theo phong cách thiên nhiên giản dị gần gũi , bọn họ liền được dắt vào phòng riêng phục vụ đưa menu lên
“ Gia Ý em muốn ăn gì ”
Hứa Vân Trạch cầm menu lên nhìn giá tiền trên đấy hắn sốc hẳn rồi. 200 của hắn chẳng mua nổi món tráng miệng bên trong nhà hàng.
“ Anh quay phim có được xài tiền ngoài đời không ? ”
Mặc Gia Ý nhìn biểu cảm của Hứa Vân Trạch cậu tiến lại gần “ sao vậy anh”
Hứa Vân Trạch ôm người vào lòng “ Gia Ý ơi anh nghèo khổ quá không nuôi được em rồi, món ăn ở đây đắt quá ”
Mặc Gia Ý nhìn số tiền cần trả trên mỗi món ăn lại nhìn Hứa Vân Trạch “ không sao ạ, anh đừng nhìn giá cứ gọi đi ”
Hứa Vân Trạch nhìn Mặc Gia Ý “ nhưng mà chỉ được xài tiền tự kiếm không được xài tiền của mình, em hôm nay cũng thành cậu bé nghèo khổ rồi ”
Mặc Gia Ý nhìn Hứa Vân Trạch lại nhìn anh quay phim “ không sao nhà hàng này của là của em bảo họ giảm giá chút là được ”
Hứa Vân Trạch buông người ra “ sao cơ nhà hàng này là của em”
“ Từ nhỏ tiền mừng tuổi mỗi năm em để đầu tư, chuỗi nhà hàng này mua từ năm lớp 6 có đâu đấy hai ba chục cái thì phải ”
Hứa Vân Trạch nhìn Mặc Gia Ý như nhìn cục vàng “ Gia Ý à em bao nuôi anh đi ”
Mặc Gia Ý nhìn Hứa Vân Trạch đang chìm đắm trong sự giàu có lại nhìn phục vụ chỉ vài món hai người thường ăn.
“ Nhưng ăn ở quán nhà không cần trả tiền đạo diễn có đồng ý không ta ”
Hứa Vân Trạch nhìn anh quay phim, anh quay phim lắc đầu biểu thị đây là ăn gian
“ Không sao bảo họ lấy mỗi món một đồng là được ”
Hứa Vân Trạch thấy thế liền lớn giọng “ Gia Ý nay muốn ăn gì anh bao hết, gọi hết menu cho anh ”
Ăn trưa xong hai người trở về nơi ghi hình thì thấy những người chơi khác đang cắn bánh mì tập thể
“ Hứa Vân Trạch à, hai cậu làm lụng xong rồi tới đây đại gia bao các em ăn bánh mì ”
Hứa Vân Trạch từ chối khéo đưa tay dơ hai túi đồ ăn mang về cho họ “ không cần không cần, em và gia ý ăn trưa rồi. Đây mời mọi người ăn ”
“ Em trúng số à mà mua nhiều đồ ăn vậy ”
“ Má trời ơi đồ ăn của cái cửa hàng đắt như ma nè, khai thật đi em được ai bao nuôi ”
Hứa Vân Trạch cười lớn kéo Mặc Gia Ý ra trước mình chưa đầy một phút cậu lại trốn ra sau lưng hắn
“ Nhà hàng của Gia Ý nên en được ăn free, em có gọi đồ mời cả đoàn đấy. Mọi người ăn từ từ Gia Ý mệt em với em ấy đi nghỉ trưa trước ”
“ Tiểu Kiều à hỏng rồi hỏng rồi, anh được ăn xung sướng như này những ngày sau làm sao có thể chịu khổ cực ”
“ Anh Triệu Vũ à anh không làm mà đòi có ăn chỉ có thể là ôm đùi bự giống Hứa Vân Trạch thôi ”
Ở bên ngoài mở tiệc linh đình còn trong phòng Hứa Thừa Trạch ôm Mặc Gia Ý say giấc mộng.
Đến buổi chiều bọn họ như được tiêm máu gà chạy đi làm việc quần quật.
Hứa Vân Trạch cũng dậy đi hái táo
Mặc Gia Ý níu ống tay áo Hứa Vân Trạch lại “ anh ơi, em đi với ”
Hứa Vân Trạch nhìn Mặc Gia Ý “ ngoan ở nhà bên ngoài nắng lắm ”
Mặc Gia Ý lắc đầu không đồng ý “ bọn họ có hai người anh chỉ có một mình không công bằng ”
Hết cách Hứa Vân Trạch đành kiếm cho Mặc Gia Ý cái nón lá để cậu đội lên che nắng.
Cậu lẽo đẽo đi sau lưng Hứa Vân Trạch như một cái đuôi nhỏ
Hắn dắt cậu ra vườn táo đưa cậu giữ rổ đựng táo
Mặc Gia Ý ngồi xuống ôm rổ đựng táo ngước lên nhìn Hứa Vân Trạch
Hứa Vân Trạch ở trên cây cười toe toét
Đến chiều tối Hứa Vân Trạch hái được hai rổ táo to bán đi được 400 cộng thêm 200 buổi trưa hắn liền có 600 trong tay.
Bà chủ vườn thấy Mặc Gia Ý dễ thương liền cho cậu hai túi táo lớn.
“ Anh để em cầm cho, anh leo cây cả ngày mệt rồi ”
Hứa Vân Trạch hôn chụt lên má Mặc Gia Ý “ không sao anh vâm lắm không mệt ”
Thấy Mặc Gia Ý không nói gì mặt buồn thiu Hứa Vân Trạch đứng lại “ sao vậy em ”
“ Anh ơi có phải em vô dụng lắm không ”
“ Không mà, vậy em cầm giúp anh hai quả táo nhá ”
Mặc Gia Ý liền gật đầu đồng ý, Hứa Vân Trạch móc từ trong bịch táo ra hai quả đưa cho Mặc Gia Ý mỗi tay một quả.
Cậu liền vui vẻ chạy bước nhỏ sau lưng theo Hứa Vân Trạch về nhà.
Về đến nhà hai người họ là những người về sớm nhất, Hứa Vân Trạch đi xem thử chương trình bán những đồ gì.
“ Gia Ý muốn ăn món gì anh nấu cho em ăn ”
Mặc Gia Ý nghe thấy tiếng Hứa Vân Trạch gọi mình liền chạy ra chỗ hắn xem. Cậu nhìn thấy thật nhiều đồ ăn hệt như một khu chợ nhỏ.
“ Anh ơi muốn ăn cánh gà rán”
Hứa Vân Trạch xoa mặt Mặc Gia ý “ ăn dầu mỡ lắm anh nấu cơm cánh gà chiên nước mắm cho em nhé, ăn thêm canh xương hầm rau củ nữa nhé ”
Mặc Gia Ý gật gật đầu nhưng em không ăn nước mắm đâu, anh đừng cho nước mắm nhé.
Hứa Vân Trạch liền bật cười
“ vậy anh nấu cánh gà chiên tương ớt cho em nha ”
Lúc này Mặc Gia Ý liền vui vẻ đồng ý cậu nhìn Hứa Vân Trạch trả tiền mua món đồ cần thiết sau đó cùng Hứa Vân Trạch vào bếp nấu ăn.
Mặc Gia Ý đứng bên cạnh nhìn Hứa Vân Trạch chuẩn bị đồ nấu ăn
“ Em bé giúp anh rửa táo nhé, lát nữa chúng ta ăn tráng miệng ”
Mặc Gia Ý liền vui vẻ đi tắm cho hai quả táo cậu cầm về.
Hứa Vân Trạch nhìn chậu nước to đùng chỉ có mỗi hai quả táo, giống tắm thật hắn tiện tay để rau củ nấu món canh xương vào cho Mặc Gia Ý rửa
“ Cho bạn cà rốt với bạn su hào bơi với nhé ”
Mặc Gia Ý biết Hứa Vân Trạch trêu mình liền rửa xong trái cây cùng rau củ đứng bên cạnh nhìn Hứa Vân Trạch.
“ Em ra ngoài đi anh rán gà bắn đấy ”
Mặc Gia Ý lắc đầu cậu muốn giúp Hứa Vân Trạch nấu ăn
Thấy vậy Hứa Vân Trạch đưa nồi cơm cho Mặc Gia Ý “ em đong 3 bát gạo sau đấy vo cho nước vào cắm cơm cho anh được không ? ”
Mặc Gia Ý cầm nồi đi đong gạo, cậu đơm 3 bát đầy xong lại nhớ nhà có 6 người cậu liền đong thêm 3 bát nữa.
Hứa Vân Trạch nhìn cậu chuẩn bị đổ nước vào nồi đầy gạo.
" Không cần nhiều vậy đâu, chừng này là được rồi " nói xong Hứa Vân Trạch đổ non nửa số gạo trong nồi của Mặc Gia Ý sau đấy đưa cho cậu.
Mặc Gia Ý cho nước vo gạo nghe theo lời Hứa Vân Trạch mà đổ nước vo gạo ra.
Cậu cho nước rồi cho vào nồi cắm điện ấn nút nồi cơm.
Làm xong Hứa Vân Trạch cũng đã sơ chế xong hết các món chỉ cần cho vào nồi nấu.
“ Em bé ra ngoài đợi anh, anh nấu cái vèo là xong rồi ”
Mặc Gia Ý nghe lời ra ngoài ngồi đợi Hứa Vân Trạch. Cùng lúc đấy các đội khác cũng đã về.
“ Nhà này về sớm nhỉ, nấu sắp xong chưa ”
Mặc Gia Ý ngồi ngoan trên ghế sofa thấy mọi người hỏi mình, cậu hướng ánh mắt vào bếp nhìn Hứa Vân Trạch sau đó quay sang nhìn Thừa Vũ.
“ Dạ sắp xong rồi ạ ”
“ Ngoan quá đi, bọn ta cũng đi nấu ăn đây ”
Một lát sau Hứa Vân Trạch cũng nấu ăn xong hắn bỏ tạp dề xuống chạy tới ôm Mặc Gia Ý
“ Em đói chưa có muốn ăn cơm trước không ? ”
Mặc Gia Ý lắc đầu “ đợi mọi người cùng ăn đi ”
“ Được rồi vậy anh bổ táo cho em bé ăn nhá ”
Mặc Gia Ý lắc đầu hai người ngồi ôm nhau xem phim, khoảng một lát sau cuối cùng các đội khác cũng nấu ăn xong mâm cơm được dọn lên vô cùng thịnh soạn.
Hứa Vân Trạch gắp cánh gà cho Mặc Gia Ý “ em ăn cơm đi”
“ Nhà hai người có muốn ăn thử món nhà chúng tôi không.”
Hứa Vân Trạch tiến tới ăn cùng mọi người, hắn ăn thử một con tôm thấy rất ngon liền gắp cho Mặc Gia Ý
Mọi người vui vẻ cùng nhau dùng bữa
Đạo diễn tiến tới thông báo kết quả cuộc thi
“ Trong cuộc thi này mỗi đội đều hoàn thành thử thách phần thưởng là mỗi đội có thêm 1 triệu tiền sinh hoạt phí vào ngày mai ”
“ Mọi người ăn uống dọn dẹp nghỉ ngơi, chúc mọi người ngon miệng ”
“ Em bé ăn ngon không ? ”
Mặc Gia Ý gật đầu mọi người vui vẻ dùng bữa, ăn uống dọn dẹp xong xuôi ai về phòng đấy.
Hứa Vân Trạch dắt người về phòng, chuẩn bị quần áo cho cậu đi tắm.
“ Gia Ý anh chuẩn bị nước tắm cho rồi nè qua đi tắm đi ”
Hứa Vân Trạch kéo tay Mặc Gia Ý lại, đột nhiên hắn cảm thấy cơ thể cậu rất nóng.
“ Gia Ý em làm sao đấy quay mặt cho anh xem nào ”
Lúc này cậu mới ngẩng mặt lên khuôn mặt nóng bừng, đọng một lớp mồ hôi mỏng
Hứa Vân Trạch đưa tay sờ lên trán cậu thì bỏng rực
“ Anh ơi em khó chịu quá ”
Hứa Vân Trạch sợ cậu đến kì phát tình liền thả pheromone của mình ra bao phủ cậu.
“ Anh ơi khó chịu quá ”
Mặc Gia Ý ngửi được mùi tin tức tố của alpha thì cơ thể càng khó chịu hơn. Có xu hướng muốn chạy khỏi lớp tin tức tố này.
Hứa Vân Trạch cảm thấy khó hiểu ôm chặt người lại, tự mình thu hết tin tức tố lại.
“ Anh xin lỗi, ngoan anh đưa em đến bệnh viện ”
Mặc Gia Ý khó chịu đến bật khóc được Hứa Vân Trạch ôm ra ngoài.
Hắn ôm Mặc Gia Ý như ôm em bé mà chạy tìm xe đi đến bệnh viện.
Mọi người trong đoàn nghe thấy tiếng lục đục thì thấy Hứa Vân Trạch hốt hoảng chạy đi. Không kịp hiểu chuyện gì sảy ra