Chu Diễn im lặng ôm gối tựa ở bên phải, vùi cả mặt vào đó. Tiêu Dịch thấy thế thì bật cười, sau đó lấy cái gối ra, nói: “Được rồi, bôi thuốc trước đã.”
Chu Diễn buông tay, ngoan ngoãn cởi áo ra.
Những vết bầm tím nằm rải rác trên làn da trắng sữa, Tiêu Dịch dùng ngón trỏ xoa vết bầm lớn bằng móng tay cái trên vai cậu. Chu Diễn hít một hơi sâu, kinh ngạc trừng mắt nhìn hắn: “Cậu làm gì đấy!”
“Sao bây giờ lại yếu ớt thế?” Tiêu Dịch nhân lúc cậu không chú ý, đổ một ít rượu thuốc ra tay rồi áp lên vết bầm lớn nhất trên bụng cậu. Chu Diễn kêu á một tiếng, nghe Tiêu Dịch trách móc: “Cậu cũng biết kêu đau với tôi à? Sao mỗi lần đánh nhau với người khác tôi thấy cậu chiến lắm mà?”
Chu Diễn bị Tiêu Dịch xoa bóp mạnh quá nên rúc vào lòng hắn trốn.
Nhưng cậu vẫn cứng miệng đáp: “Tôi không có kêu đau.”
Sau đó lại không kìm được mắng chửi tên đầu sỏ: “Nếu không phải tại thằng khốn Thư Hàng chơi bẩn thì sao tôi có thể rơi vào tay hắn được? Má nó, về sau gặp hắn lần nào tôi sẽ đánh lần ấy. Á! Đau!”
Tiêu Dịch ôm cậu, nghiêng người cậu qua một bên, nói: “Thế này mà bảo không có kêu đau?”
Bởi vị bị cảm giác đau đớn kích thích, đôi mắt Chu Diễn lập tức ngấn nước, cậu khịt mũi dụi đầu vào ngực Tiêu Dịch, vô cùng đáng thương nói: “Đau thật mà, con mẹ nó cậu nhẹ chút đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play