Có lần một thì sẽ có lần hai, suốt kỳ nghỉ đông này Tần Hành đã qua đêm trong nhà Giang Dữ Miên không ít lần.
Anh đã giúp Kỳ Dương hoàn thành chương trình và đang cho chạy thử, thành ra giờ cũng khá rảnh rang.
Lý do Giang Dữ Miên gọi anh đến kỳ lạ quá, khiến anh lần nào cũng kìm lòng chẳng đặng phải đi xem xem rốt cuộc Giang Dữ Miên đang làm trò mèo gì. Còn vấn đề như có nên dạy cho Giang Dữ Miên nữa hay không cũng bị Tần Hành vứt ra sau đầu. Chỉ là dạy cho cậu học một số kiến thức cơ bản thôi mà, có tốn bao nhiêu thời gian đâu.
Chiều hôm trước ngày tựu trường, Giang Dữ Miên gửi tin nhắn cho Tần Hành: Tối nay ăn cơm với em.
Cậu hay dùng từ quá ngắn gọn khiến giọng điệu vốn nên hy vọng lại thành sai bảo. Ban đầu Tần Hành thấy rất ngứa mắt nhưng lâu dần cũng thành quen, đến mức nếu mà Giang Dữ Miên đột nhiên dùng ngôn từ nũng nịu với anh thì anh mới không chịu nổi.
Tối nay Tần Hành đã có hẹn trước với Kỳ Dương nên gọi cho Giang Dữ Miên, bảo rằng tối nay có việc bận rồi dặn cậu nhớ ăn cơm.
Giang Dữ Miên ở đầu bên kia cứ ừ ừ à à đồng ý nhưng mãi không chịu cúp máy. Dạo gần đây cậu càng lúc càng bám người, biết Tần Hành không nỡ nghiêm khắc với mình thế là cứ nhõng nhẽo mãi, chỉ cần vòi vĩnh chút chút thì Tần Hành sẽ đồng ý với cậu.
Nhưng hôm nay thì không được, hôm nay Tần Hành có việc quan trọng, hơn nữa người anh hẹn gặp lại là Kỳ Dương. Cái tên Kỳ Dương này chẳng biết giữ mồm giữ miệng gì cả, không nên dẫn Giang Dữ Miên ngây thơ theo.
Tần Hành đã quyết rồi, anh cúp máy rồi tiện tay lấy áo khoác, đi ra ngoài.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT