Kinh Hoàn cũng không chờ mong NPC có thể làm ra món gì ngon cho cậu thưởng thức, ở nơi căng thẳng này mà có thể ăn đồ tươi đã là có phúc lắm rồi.
Cậu ngồi trước bàn, vừa phân tích thông tin lấy được vừa nghe tiếng vang trong phòng bếp, không hiểu sao lại cảm thấy rất thân thuộc.
Vương Nhị nhanh chóng đưa hai món ăn một món canh lên bàn, đều là món ăn gia đình bình thường: thịt xào ớt, khoai tây thái sợi xào chay và canh gà.
Lạ thật, rau thịt ở thời kì này là thứ dễ mua như vậy sao? Vương Nhị này có tiền như vậy à?
Doanh Mộ Thiên vừa thấy cậu nhìn chằm chằm thức ăn đã biết cậu đang suy nghĩ gì rồi, cũng may hắn đã chuẩn bị kỹ càng.
“Sao, phong phú đúng không? Bà chủ chợ bán thức ăn là thân thích của tôi đấy, thứ tốt đều để lại cho tôi cả. Bà ấy bảo ngày mai còn để cho tôi hai con cua nữa. Nhưng có thế thì gà cũng chỉ có non nửa con mà thôi, tôi để lại cho cậu ăn hết đấy, nhưng… đưa tôi năm đồng tiền.”
Vương Nhị nói rồi đưa tay ra đòi tiền luôn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play