Tiếng súng vang vọng khắp núi rừng, bầy chim hoảng loạn vỗ cánh bay lên ào ào như một đám khói đen, tiếng chó sủa vang lên ngay sau đó.
“Xảy ra chuyện gì vậy? Đó là thợ săn nổ súng đúng không?” Như Quế Hoa hoảng sợ, đứng dậy đi lướt qua đá ngầm, chăm chú quan sát tình hình trên núi.
Kinh Hoàn cũng đang nhìn chằm chằm về phía ngọn núi trước mặt cậu, sự thật là hai tai mèo không mấy sử dụng trên đỉnh đầu cũng đã nhạy bén hẳn lên.
Tiếng chó sủa đang dần dần xuống chân núi, đuổi theo thứ gì đó đến đây. Đột nhiên Kinh Hoàn nói với Như Quế Hoa: “Cô qua đây giúp tôi một chút.”
Cậu đeo mặt nạ đi đến chỗ giao nhau giữa rừng cây và bờ cát, đầu tiên, cậu nhặt một nhánh cây đập vào những bụi cỏ xung quanh để đuổi vài động vật đi.
Doanh Mộ Thiên đi đến, hỏi: “Hoàn Hoàn đang xác nhận an toàn giúp người không có mặt nạ như tôi sao? Cậu tốt quá!”
Kinh Hoàn ném nhánh cây về phía Như Quế Hoa: “Bây giờ tạm thời an toàn, cô tìm hai nhánh cây rắn chắc để làm vũ khí đi, càng bền càng tốt. Sau đó tìm thêm mấy nhánh cây cực kỳ dài, tốt nhất là dây leo qua đây.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play