Căn phòng ngủ rộng rãi yên tĩnh một hồi lâu, chỉ còn nghe được tiếng hồ ly nhỏ nhai quả khô rôm rốp.
Hạ Viễn Quân cảm thấy may mắn vì lúc này Kỳ Trạch đang ở trong lốt cáo nên không thể nói chuyện, còn hắn sẽ thuận thế giả vờ như bản thân không nghe thấy gì hết, tiếp tục vuốt ve bộ lông hồ ly mềm mượt yên lặng xem show.
Kỳ Trạch nuốt quả khô, cũng làm bộ như không hiểu gì, may mà bây giờ cậu biến thành cáo rồi, nếu không có lớp lông che đi thì khuôn mặt đỏ bừng đã bị lộ tẩy hết.
Bởi vì cậu đột nhiên nhớ ra bản thân trong mấy ngày nằm mơ kia rất là phóng túng. Thường ngày không như vậy đâu, nhưng lúc đó cậu quá nhớ Hạ Viễn Quân, lại cho rằng đó chỉ là giấc mơ cho nên chỉ biết dùng hết sức lực trút bỏ mong nhớ.
“…” Che mặt lại, đừng nghĩ nữa, cũng giả vờ như không biết gì đi.
Kỳ Trạch vùi mặt vào giữa hai chân trước, ngại động tác quá đột ngột nên đành thuận thế gác luôn cằm lên chân, nằm sấp trên đùi Hạ Viễn Quân tiếp tục xem video.
Mọi người trong chương trình đã ăn bữa sáng xong, ống kính theo chân hai người Kỳ Trạch ra cửa rồi lên xe. Xuất phát từ phép lịch sự hoặc có lẽ từ ý cảm ơn về bữa sáng, Kỳ Trạch lên tiếng hỏi Hạ Viễn Quân tối nay muốn ăn gì, hắn đáp muốn ăn cánh gà.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT