Cuối cùng Kỳ Trạch phải mường tượng ra hình ảnh ông xã nhà mình vừa to vừa dài vừa dát vàng rực rỡ ngâm trong đầm nước nóng, tuy nghe qua rất mười tám cộng nhưng mà không phải, bệ hạ chỉ ngâm tắm có mỗi một mình thôi.
Ở đêm đầu tiên của hai người, Hạ Viễn Quân không biến về nguyên hình, mà dù có muốn chơi chắc cũng không biết cách nào để chơi cho thỏa mãn.
Kỳ Trạch kịp thời phanh lại dòng suy nghĩ đen tối trong não, sau đó mới chậm chạm cảm thấy vui vẻ. Dù chỉ là vài hình ảnh ít ỏi, nhưng đúng là bệ hạ đang bắt đầu khôi phục ký ức rồi, chắc hẳn không bao lâu nữa sẽ nhớ ra toàn bộ.
Vì đang bị thương nên Kỳ Trạch và Hạ Viễn Quân không trở về biệt thự, cũng không định qua đêm trong bệnh viện. Cậu nghỉ ngơi hết một buổi chiều liền nói Hạ Viễn Quân cho mình xuất viện, bản thân cậu gần như chưa bao giờ phải nằm viện, nằm lâu một chỗ thấy khó chịu không quen.
Nếu chỉ có một mình thì sao cũng chịu được, nhưng có Hạ Viễn Quân ở đây rồi, cậu lại trở về là Kỳ Trạch hay làm nũng.
Thương tích trên người không nghiêm trọng, cậu không muốn ngủ lại bệnh viện, đương nhiên Hạ Viễn Quân phải dẫn cậu về nhà rồi. Tuy các bác sĩ kiến nghị nên nằm viện theo dõi thêm, nhưng nếu bản thân bệnh nhân muốn xuất viện ngay cũng không phải là không được, huống chi ở nhà cậu chủ Hạ không thiếu bác sĩ hộ lý gia đình, cho nên không ai lên tiếng ngăn cản.
Chỉ có lúc Hạ Viễn Quân đẩy Kỳ Trạch rời đi lại vừa vặn bắt gặp vị bác sĩ trực trong phòng siêu âm hôm trước, bác sĩ thuận miệng hỏi thăm mấy câu. Kết quả nghe Kỳ Trạch nói vai lưng bị cào thương phải vào bệnh viện băng bó, giường chưa nằm ấm đã bị người ta dẫn về.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT