“Đạo trưởng, như vậy có vấn đề gì không ạ?” Trình Ái căng thẳng hỏi thăm vị đạo trưởng trẻ tuổi mặt mũi không chút huyết sắc ngồi trên sô pha. Từ ngày đưa đồ vật nhầm người, hai đêm liền bà ta không thể ngủ ngon, việc nhà cũng không có tâm tư làm, tâm trạng rõ ràng là kém hơn ngày thường rất nhiều.
Sức khỏe đạo trưởng kia dường như không quá tốt, tay gã nắm thành quyền để lên môi ho vài tiếng. Trình Ái thấy đối phương ho đến không thể nói chuyện thì càng thêm sốt ruột, chỉ biết nôn nóng nhìn gã.
Sau một lúc lâu, đạo trưởng thở lại được bình thường mới phất tay ra hiệu cho bà ta yên tâm, không cần gấp gáp.
Chỉ với một cú phất tay nhẹ nhàng mà Trình Ái đã có cảm giác như được gió xuân thổi qua, mọi lo âu muộn phiền trước đó đều hóa thành hư không, tâm tình thả lỏng thoải mái hơn rất nhiều.
Trình Ái nhìn người trẻ tuổi trước mặt lại càng thêm tin tưởng đối phương có năng lực thật sự, ánh mắt nhìn gã cũng nhiều thêm vài phần kính nể, đồng thời cũng sinh ra vài phần sợ hãi. Trong lòng bà ta thầm tính toán chờ việc này giải quyết xong, về sau nhất quyết không nên lui tới cùng những người như bọn họ nữa.
“Không sao, bùa chú chỉ có tác dụng với đối tượng nhắm đến, cũng là đề phòng vô ý làm hại người vô tội, bà không cần lo lắng quá đâu.” Đạo trưởng trẻ tuổi nở nụ cười ôn hòa như tuyết trên đỉnh núi, trong cặp mắt lại cất giấu vô số điều thần bí như bị phủ một tầng sương mù, khiến người bình thường càng khó nắm bắt được huyền cơ bên trong.
Trình Ái nghe vậy mới yên lòng, thời phào nhẹ nhõm: “Đạo trưởng nói phải lắm, tôi chỉ lo lắng cậu chủ Hạ kia cầm nhầm xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Cậu ta với chúng tôi không thù không oán, nếu phải nhận báo ứng thì rất không nên. Nghe đạo trưởng nói như vậy tôi cũng an tâm rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT