Edit: Ha
Mặc Trạch Dương đối với Đồng Đồng xa cách, hoàn toàn không thể lý giải, mờ mịt nhìn người bên này, ba cùng cha đều không có ở đây, nhóc có chút luống cuống.
Đôi mắt của đứa trẻ trong suốt, dưới ánh mắt trời, nhìn kỹ có thể nhìn thấy xung quanh đồng tử có một lớp màu trà nhạt, bên cạnh hơi sáng hơn một chút, vừa đẹp, vừa có chút mất tự nhiên. Đồng Đồng không quan tâm nhiều như vậy, vẫn muốn tìm Mặc Trạch Dương chơi đùa, giãy dụa muốn nhảy xuống khỏi lòng ba cô bé, ba cô nhíu mày, lúc buông đứa bé ra có chút không tình nguyện.
Lúc này Bạch Kỳ Quân từ trên ghế nhảy xuống, "A!" Một tiếng, thỏ và sóc vây quanh Mặc Trạch Dương đều chạy trốn, dọa Đồng Đồng trở về, Bạch Kỳ Quân ngửa cằm, ngạo nghễ nhìn xuống Mặc Trạch Dương, nhìn đi! Đây mới là uy phong chân chính!
Mặc Trạch Dương chỉ muốn một móng vuốt bay hắn: Con sói bị bệnh sói điên này!
Đem lực chú ý của Mặc Trạch Dương chuyển dời đến trên người mình, Bạch Kỳ Quân từ trong túi lấy ra hai cây kẹo mút, “Ngươi đuổi kịp ta, hai cái kẹo đều cho ngươi!”
Mặc Trạch Dương bĩu môi, ngạo nghễ hừ hừ, “Ta không ăn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT