Edit: Ha
Cố Giai Mính trực tiếp đáp xuống sân thượng tòa nhà văn phòng Mặc Uẩn Tề, cảm giác đến tìm như vậy có chút khó chịu, sẽ làm cho Mặc Uẩn Tề nhìn ra hắn rất để ý, vậy chẳng phải là rất không có mặt mũi sao?
Nhưng Mặc Uẩn Tề là hắn nuôi, hắn không thể cứ như vậy buông tha, để cho anh ta cùng tiểu tam tiểu tứ tiểu ngũ cùng một chỗ ta ta khanh khanh? Ôi, ôi! Đào hố tại chỗ chôn anh ta!
Cố Giai Mính căng mặt, thật sự muốn bắt Mặc Uẩn Tề trở về, tra hỏi người phụ nữ kia là ai! Nói không tốt thì tìm một cái lồng nhốt lại nuôi dưỡng, mỗi ngày cho anh ta một bữa cơm, một nắm cá khô, lúc mất hứng cũng không đưa anh ta ra ngoài phơi nắng!
Nhìn đồng hồ, đã sắp đến giờ tan tầm của Mặc Uẩn Tề, Cố Giai Mính nghiến răng nghiến lợi, tên hỗn đản này thế nhưng còn chưa tan tầm! Về nhà đi! Về nhà, hắn sẽ ném bức ảnh vào mặt anh ta! Để cho anh ta chủ động giải thích rõ ràng!
Mặc Trạch Dương thở dài như người lớn nói, “Ba, chúng ta không đi xuống sao?”
Cố Giai Mính nóng nảy dậm chân, "Xuống đấy làm gì? Không phải anh ta sắp tan tầm sao? Ta muốn anh ta về nhà giải thích với ta!" Miễn là anh ta quay lại và giải thích rằng người phụ nữ đó chỉ là một người họ hàng, hắn sẽ tha thứ cho anh ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT