Edit: Ha
"Ba ơi! Nhìn kìa! Mèo!" Mặc Trạch Dương vui vẻ nhảy lên lồng chứa tiểu hổ, dùng móng vuốt vỗ vỗ đỉnh lồng, vua bách thú bên trong sợ tới mức đặt mông ngồi trên mặt đất, tiếng sữa miêu một tiếng. Giống như ngồi trên đỉnh đầu không phải là một con hồ ly, mà là một con rồng lớn.
Cố Giai Mính ghét bỏ nhìn Tiểu Hổ kia một cái, sợ hề hề!
Mặc tổng bế con trai xuống và sửa lại: “Đây là con hổ nhỏ mà con muốn, nó sẽ lớn lên, dài hơn hai mét, con phải chăm sóc nó thật tốt.”
Mặc Trạch Dương từ trong ngực cha nhóc trượt xuống, mở cửa lồng sắt, chỉ chỉ mặt đất, chỉ huy nói: "Đi ra! Đứng ở chỗ này!"
Con hổ nhỏ run rẩy đi ra khỏi lồng, giống như một con mèo ngồi ở vị trí được chỉ định bởi Mặc Trạch Dương, giống như nhìn thấy thiên địch, nghe lời không nhúc nhích.
Mặc Uẩn Tề nhíu mày, quả nhiên, con trai của hắn chính là con trai của hắn, vua bách thú cũng chỉ là như thế.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play