Edit: Ha
Mặc Trạch Dương ngồi xổm xuống, sờ sờ Cố Giai Mính đang ngủ, khẩn trương hỏi Đổng Hân: “Ba nuôi, baba làm sao vậy?”
"Hắn ngủ thiếp đi, mắt thấy ngủ một vài ngày mới có thể tỉnh lại." Đổng Hân sờ sờ đầu Mặc Trạch Dương, muốn ôm con trai nuôi, nhìn chiều cao hiện tại của tiểu gia hỏa này, do dự một chút, lại sờ sờ đầu, Mặc Trạch Dương gần đây lớn lên không ít, dù sao hai ba nhóc cũng không thấp, nhìn thấy ôm lấy nhóc cũng có chút hao tổn sức lực, ông chủ Đổng một chút cũng không do dự liền buông tha.
Mặc Trạch Dương nghe được Cố Giai Mính không có việc gì, lúc này mới yên tâm một chút, lại hỏi: “Em trai em gái đâu?”
Đổng Hân bật cười, “Bọn họ trốn đi, không cho tôi đụng vào.”
Mặc Uẩn Tề đã cẩn thận ôm đại hồ ly trên sàn nhà vào trong ngực, nói với Đổng Hân: “Cho anh thêm phiền toái.”
Đổng Hân lắc đầu, “Anh cũng đừng trách cậu ấy, cậu ấy ngượng ngùng gặp anh, lúc này mới chạy tới chỗ tôi, lúc này cậu ấy cũng da mặt mỏng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT