Edit: Ha
Ánh mắt Mặc tổng nhu hòa nhìn hắn ngã nhào xuống giường lăn lộn, lăn hơn mười vòng sắp lăn xuống gầm giường mới nhàn nhạt mở miệng: “ Yêu hồ mười đuôi, tu luyện tới cảnh giới nhất định đuôi không phải sẽ chậm rãi biến mất sao? Cho đến khi tất cả đuôi đều biến mất, liền biến thành thần nắm giữ số mệnh thiên địa, ngay cả thiên đạo cũng để cho ba phần, những người đó vì sao muốn giết em, em quên rồi?”
Cố Giai Mính đang lăn cả người cứng đờ, dần dần ngồi dậy, vẻ mặt bình tĩnh nói: “Quên rồi.”
Mặc tổng gật gật đầu tỏ vẻ có thể lý giải, “Một thai ngốc cả đời.”
Rớt đuôi không phải chuyện xấu, ngược lại là chuyện tốt. Cố Giai Mính rốt cục thả lỏng, vui vẻ nhảy dựng lên, nhào về phía Mặc Uẩn Tề, “Cắn chết anh! Anh mới ngốc!”
Mặc tổng ôm lấy đại hồ ly nhào tới, hôn lên cằm nhọn nhỏ, bất đắc dĩ nói: “Được, nhà chúng ta em thông minh nhất, anh ngốc nhất.”
Cố Giai Mính cao hứng cọ trở về, “Nhìn tôi lợi hại thế nào, sau này anh phải nịnh bợ tôi, bằng không một ngày nào đó tôi trở thành thần, sẽ biến anh thành kiến nhỏ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play