Cú quất đột ngột và không thể giải thích được nhanh chóng khiến hai mươi tám người trong phòng hiểu ra, càng hét to thì sẽ càng bị đánh đau hơn, càng tránh né thì sẽ càng bị đánh mạnh hơn.
Hai mươi tám người không dám kêu đau và không dám tiếp tục phản kháng, khi roi xương quất đến, có sợ hãi thì bọn họ cũng chỉ dám lùi ra sau mấy bước, chứ không dám làm những hành động né tránh quá mức.
Nghe thấy tiếng roi quất nhỏ dần, lúc này Tần Châu mới thả Lâm Dị ra.
Tám người vừa nãy đánh đấm loạn xạ, với cả trong phòng hỗn loạn nên lúc Tần Châu bảo vệ Lâm Dị không bị bọn họ nhìn thấy, nếu lúc này lại bị nhìn thấy thì kiểu gì Lâm Dị cũng sẽ bị kéo ra ngoài đánh một trận.
“Không sao đâu.” Tần Châu nhẹ giọng an ủi.
Anh nhìn thấy môi của Lâm Dị bị rách, anh nghĩ có lẽ do sốt ruột quá nên Lâm Dị tự cắn rách môi mình.
“Em tự lau đi.” Nhưng Tần Châu không đưa tay lên lau đi cho Lâm Dị, thứ nhất là tay anh nặng đến mức không nâng lên nổi, thứ hai là trong phòng đã trở nên yên lặng, bất cứ hành động nào khác của anh cũng có thể dẫn đến một trận đòn khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT