Lâm Dị cúi gằm mặt: “Đàn anh, em biết Viên Viện.”
Hơi thở của Tần Châu bỗng trở nên nặng nhọc, siết chặt vô lăng hơn nữa.
Lâm Dị chú ý tới biểu hiện của Tần Châu. Cậu nhìn lén bàn tay của Tần Châu đặt trên vô lăng bằng khóe mắt, bởi vì trên mu bàn tay có mạch máu xanh nhô lên rõ rệt.
Cậu thấm thỏm siết chặt dây an toàn: “Trước khi nhập học, em đã từng gặp Viên Viện, nhưng em không nhớ bà ấy là ai, liên quan gì đến em, em chỉ cảm thấy bà ấy rất quen thuộc…”
Lâm Dị đang nói dối. Vào ngày tân sinh viên nhập học, Âu Oánh từng nói các sinh viên nhập học Đại học Kỹ thuật Phi tự nhiên sẽ dần dần bị người thân và bạn bè của mình quên lãng, cho nên cậu mới dùng lý do này.
Lúc này cậu chỉ ước gì Viên Viện từng rời khỏi trường trong lúc còn đang theo học, không thì lời nói dối của cậu sẽ rất dễ bị Tần Châu vạch trần.
Nhưng không còn cách nào khác, cậu phải làm như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT