Sau khi cúp máy, ‘nó’ nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại bàn một lúc rất lâu.
Đèn trong nhà nửa mờ nửa tỏ tạo nên một không gian tối mù, nửa gương mặt của ‘nó’ chìm trong bóng tối. Mặc dù ‘nó’ vẫn còn trẻ, đường nét khuôn mặt vẫn chưa trưởng thành nhưng lại mang nét chín chắn và trầm lắng hơn hẳn Lâm Dị của bây giờ.
Cứ thế, thời gian như bị đóng băng, ‘nó’ cũng biến thành một bức tượng đá giữa dòng thời gian ngưng trệ như thể muốn yên lặng đứng tại đây thật lâu. Chẳng biết ‘nó’ đã đứng bao lâu, đến khi ngay cả Lâm Dị cũng bắt đầu mỏi chân, cuối cùng ‘nó’ cũng cử động, xoay người chuẩn bị về phòng.
Reng reng reng!
Reng reng reng!
Khi ‘nó’ vừa mới bước được một bước, điện thoại bàn bỗng dưng đổ chuông. Giọng máy móc đọc to số điện thoại di động gọi đến với ngữ điệu không chút cảm xúc: “13822...”
Lâm Dị nhớ số điện thoại này. Trước đó cậu đã thấy ‘nó’ gọi cho số điện thoại này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT