Trần Ẩn vội vàng chạy về nhà, vừa bước vào nhà đã ngửi thấy mùi quýt đường thân thuộc. Anh gọi Mông Tại Dương, tìm khắp nhà cũng không thấy hắn đâu, sau cùng anh tìm thấy Mông Tại Dương đang nằm ôm chăn, nước mắt lưng tròng trong phòng cho khách. Trần Ẩn thở dài, đi đến ôm lấy hắn, Mông Tại Dương vùi mặt vào ngực anh rồi gào ầm trời: Vợ —— ơi ——
Mông Tại Dương run rẩy nằm trong ngực anh, Trần Ẩn vừa vỗ lưng cho hắn vừa hỏi: “Khó chịu sao không xuống dưới tìm anh mà trốn ở đây làm gì?”
Tai Mông Tại Dương đỏ bừng, mãi mới rặn ra một cậu: “Chúng ta vẫn còn đang chiến tranh lạnh.”
Trẻ con thì vẫn mãi là trẻ con, Trần Ẩn cố tình buông hắn ra: “Ừm đúng rồi, chúng ta vẫn còn đang cãi nhau, em đừng có ôm anh nữa.”
Mông Tại Dương vội vã kéo Trần Ẩn lên giường ôm anh vào lòng rồi nhìn anh bằng đôi mắt cún con đầy nghiêm túc: “Em tuyên bố chiến tranh lạnh kết thúc.”
Mông Tại Dương để cởi trần, nửa người trên của hắn đỏ bừng, tủi thân nói: “Vì sao chúng ta lại cãi nhau vì một đứa trẻ không tồn tại vậy anh? Em không biết anh nghe thấy gì hay xem được gì mà lại muốn sinh con nhưng trước khi kết hôn em đã suy nghĩ kỹ rồi, em không thích trẻ em cũng không muốn có con, nếu có con anh sẽ phải chăm nhóc bé, hôn bé yêu bé, em không chịu nổi đâu. Anh cũng biết sinh con nguy hiểm cơ nào mà, em không thể nào để anh mạo hiểm một mình được nếu anh xảy ra chuyện gì cũng không thiết sống nữa. Lần trước anh còn hỏi có phải em không muốn anh sinh con cho em không, oan cho em quá trời luôn, anh không cảm thấy thế hay sao.”
Con chim nóng hổi cương cứng của Mông Tại Dương chọc chọc vào người anh khiến tai và mặt Trần Ẩn đỏ bừng.
“….. Anh cứ nghĩ là làm thế thì ấy với em quá, không những không thắt nút với anh được mà, mà cũng không thể bắn vào trong được.”
Hung khí của Mông Tại Dương kề sát vào bắp đùi của anh hơi giật giật, Trần Ẩn vốn đã hơi chếnh choáng vì pheromone của hắn rồi, Mông Tại Dương còn ghé lại thì thầm vào tai anh: “Nếu anh thấy thấy có lỗi với em thì cho em làm thêm vài lần là được mà!!” Tay Mông Tại Dương mò vào trong quần lót của Trần Ẩn, sau đó hơi ngạc nhiên nói: “Vợ ơi anh nhìn nè, trên tay em toàn nước là nước thôi, ướt nhẹp luôn.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT