Kha khá người trong giới biết việc Trần Ẩn và Mông Tại Dương đã kết hôn, Trần Ẩn không muốn đi lên nhờ Mông Tại Dương nên không chịu thừa nhận việc mình là bạn đời hợp pháp của Mông Tại Dương với cánh truyền thông. Còn người tên Mông Tại Dương thì tuổi chưa có bao lớn mà tính chiếm hữu lại rất cao, Trần Ẩn không cho phép hắn can thiệp công khai thì hắn làm trong lén lút âm thầm. Đầu tiên là Trần Ẩn phát hiện ra mấy kịch bản mà mình được chọn không có cái nào có cảnh ôm hết, sau đó khi Trần Ẩn thức giấc lúc nửa đêm, anh thấy Mông Tại Dương – người từng thề non hẹn biển rằng sẽ không nhúng tay vào công việc của anh đang ngậm thuốc đứng ở ban công nói chuyện điện thoại với một lãnh đạo cấp cao nào đó không biết tên: “Mấy chuyện khác từ từ rồi nói, giờ anh cứ chọn ra mấy chương trình tạp kỹ vừa tích cực vừa nhàn, đạo diễn thì thông minh ổn áp rồi đưa cho anh ấy chọn đi.”

Trần Ẩn hãy còn mơ màng chưa tỉnh hẳn, đi chân từ thảm đến sàn gạch ngoài bàn công, anh mặc một cái áo thun dài không vừa người màu trắng tinh chỉ che được đến đùi. Anh cứ để trần như thế đi đến chau mày mở hiện hỏi Mông Tại Dương – người vẫn chưa hề phát hiện ra anh: “Em đang làm gì đấy?”

Mông Tại Dương giật mình thon thót làm rơi điếu thuốc trên tay xuống sàn, những đốm lửa đỏ cam cùng với câu nói gãy gọn “Tôi có việc cúp đây” của Mông Tại Dương trông buồn cười đến lạ. Hắn bước tới ôm mông bế anh lên vừa duỗi tay đóng cửa ban công lại vừa trầm giọng lạnh lùng nói với anh như đang dỗ trẻ con: “Chuyện công việc thôi nên anh đừng lo. Đêm rồi mà anh không mang dép vào, có lạnh không?”

Tiếp đó khi Trần Ẩn phát giác ra có thứ gì đó cứng cứng vào mông mình, anh mới chau mày giãy ra khỏi cái ôm của hắn rồi hỏi hắn: Như này là hợp lý hả?

Trần Ẩn nhận ra có đôi khi anh thật sự không hiểu được Mông Tại Dương, có lẽ là do làm cậu cả nhà họ Mông lâu rồi nên chỗ nào cũng bất thường hết. Lúc cần ký tên trong cuộc họp thường niên của công ty Trần Ẩn có đưa cho hắn một cây bút, hôm sau quản lý của anh đã run lẩy bẩy lết tới bảo với anh là tiêu rồi, sếp tổng muốn bao nuôi anh, nói xong lại thấy hơi sai sai thế là sửa miệng bảo: Tiêu rồi sếp tổng muốn cưới anh á!

Trần Ẩn thấy Mông Tại Dương giống như đang nói xàm nên cũng mặc kệ hắn. Ai biết mấy hôm sau bố mẹ lại xếp cho anh một mối chính là liên hôn với tập đoàn Mông thị. Trần Ẩn không biết Mông Tại Dương làm cách nào để thuyết phục bố mẹ chịu cho hắn cưới một Omega lớn hơn mình năm tuổi. Đã thế anh còn….

Anh nói rõ tính huống của mình cho Mông Tại Dương nghe, bao gồm cả việc anh lớn tuổi rồi và còn mắc bệnh tim nữa nên không thể sinh con được, ai người Mông Tại Dương ngồi đối diện lại nghiêm túc gật đầu nói vâng vâng em biết rồi, còn gì nữa không? Không còn thì tháng sau mình cưới nha anh?

Trần Luật Minh cũng không phải là một người dễ mất phương hướng trong chuyện tình cảm, việc Mông Tại Dương làm lần này vô cùng thuần thục giống như một tên trapboy lõi đời vậy. Trước khi kết hôn hai người đã thỏa thuận với nhau ba điều: một là không can thiệp vào công việc của người kia, hai là tôn trọng quyền riêng tư của đối thương, ba là không sinh con. Vào đêm tân hôn Trần Ẩn mới phát hiện ra có gì đó không ổn, vì uống quá chén nên đầu óc anh choáng váng mà Mông Tại Dương lại là một Alpha cấp S, thứ hắn rành nhất chính là quyến rũ người khác bằng pheromone.

Trần Ẩn ngất ngây con gà tây bởi mùi quýt đường nồng nặc trong không khí, anh nằm trên giường thở dốc, gắng gượng hé mắt ra nhìn thì thấy Mông Tại Dương đang quýnh quáng đứng chôn chân tại chỗ, ngoài con chim đang hót vang trời muốn sổ lồng bay ra ngoài thì cả người Mông Tại Dương đều co rúm lại .

Trần Ẩn phì cười, gắng sức ngồi dậy xoa vành tai đỏ bừng của Mông Tại Dương, anh không ngờ sếp Mông quạt gió gọi mây ai nghe thấy tên cũng sợ lại ngây thơ như thế. Rượu vào khiến Trần Ẩn bạo dạn hơn nhiều, anh tự tháo dây lưng rồi tụt quần lót của mình xuống sau đó lăn vào lòng Mông Tại Dương.

Vì vấn đề sức khỏe của Trần Ẩn nên Mông Tại Dương không thể thắt nút trong khoang sinh sản của anh được, mang áo mưa cũng không tiện lắm. Ngày đó Mông Tại Dương ôm chặt anh vào lòng rồi mút lấy gáy anh khiến cả người anh dính đầy mùi quýt đường, hôm sau quản lý ngửi khắp người anh rồi hỏi anh xịt nước hoa Juicy Couture hả, mùi quýt đường ngọt ngấy luôn.

Sau đêm tân hôn Mông Tại Dương như mở ra một chân trời mới, hắn trông vừa hung dữ vừa không thích nói chuyện, ngày nào cũng hỏi anh hôm nay làm được không với vẻ mặt nghiêm túc giống như một đứa trẻ đuổi theo mẹ đòi đồ ăn vật. Da mặt Trần Ẩn mỏng bị hắn làm phiền đến mức trông chịu nổi bèn nói: Đừng có hỏi mấy chuyện thế này, em thích thì cứ làm. Kết quả là khi Trần Ẩn đang rửa táo thì một cơ thể ấm áp bỗng sáp tới, sau đó anh không cần rửa táo nữa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play