Một buổi sáng cứ như vậy trôi qua, tới gần giữa trưa, Tống Viêm và Kỷ Hành Phong mới về lại phòng bệnh.
Bảo mẫu và Đinh Thông đã dọn đi rồi, Đinh Tuệ đang ngồi dựa tường trên giường nhỏ, khuôn mặt nhỏ lấm lem như một con búp bê Tây Dương cũ.
“Hồi sáng con đi đâu chơi đó?” Tống Viêm đi đến ngồi xuống cạnh cô bé, duỗi tay rút một tờ khăn giấy từ đầu giường, chà lau gương mặt của Đinh Tuệ.
Đinh Tuệ chỉ hé miệng cười cười, hai tay nắm cái đầm xám trên người, không nói lời nào.
Tống Viêm không dừng lại, tiếp tục dùng ngữ khí dỗ dành trẻ con hỏi: “Con có nhớ mẹ không?”
Tay Đinh Tuệ thả lỏng, ngẩng mặt khó hiểu nhìn Tống Viêm, sau đó lắc đầu: “Không nhớ.”
“Sao lại không nhớ?” Tống Viêm lau cánh tay xong, lại bắt đầu lau lòng bàn tay: “Hẳn là lâu rồi con không có gặp mẹ đi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play