Ngô Kiêu lái xe, đưa Tống Viêm và Lục Vụ tới một nhà hàng trên danh nghĩa của hắn, ba người tiến vào một phòng riêng, ngồi xuống.
Tống Viêm cúi đầu nhìn ly thủy tinh trong tay, trước phó bản vườn trường, cậu chưa từng tiếp xúc với Lục Vụ. Nhưng cậu biết, người lôi mình ra khỏi Kỷ Hành Phong vào giây phút cuối cùng kia, chính là ông ấy.
Tống Viêm nhớ lại những lời Kỷ Hành Phong từng giới thiệu về Lục Vụ, ông ấy và Kỷ Hành Phong từng liên hệ với nhau rất nhiều lần, thậm chí là… chuyện ông ấy biết được, có lẽ còn nhiều hơn cả Hồ Hàm.
“Để biểu đạt thành ý, chú tự giới thiệu trước nhé,” lúc này, Lục Vụ chủ động mở miệng, nói với Tống Viêm và Ngô Kiêu: “Hẳn là mấy đứa đã biết, chú tên là Lục Vụ, năm nay 46 tuổi, chú vào trò chơi chừng 22 năm trước.”
Tống Viêm nâng mắt, Lục Vụ lúc này trông hệt như một ông chú trung niên bình thường, chỉ có đôi mắt của ông ấy, lại mang vẻ tang thương nhiều hơn những người cùng tuổi ông.
Tính theo thời gian mà nói, ông ấy mới hai mươi mấy tuổi đã tiến vào trò chơi, ở trong đó vượt qua suốt 22 năm. Mà sau khi được Kỷ Hành Phong đưa ra khỏi trò chơi, hẳn là cũng về lại thời điểm hai mươi mấy tuổi, sau đó đã tiếp tục sống 22 năm ở thế giới hiện thực, rồi bây giờ mới xuất hiện trước mặt mình.
Cuộc đời như vậy… Tống Viêm cũng không khỏi thổn thức một phen, khó trách ánh mắt ông lại tang thương đến vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT