Văn Tuệ cứng đơ ngồi trên ghế, thẳng đến khoảnh khắc cuối cùng, hai tay cô vẫn đang gắt gao cào cấu trên cổ.
Đối diện với gường đồng ám vàng, ảnh ngược của cô chỉ hiện ra nửa khuôn mặt được trang điểm, mà nửa mặt còn lại thì đỏ ửng, giờ phút này lại nhuốm đầy hơi thở tử vong.
Nhóm người trong hậu trường nghe được tin Văn Tuệ xảy ra chuyện liền lập tức rối loạn, người nhát gan sợ tới mức kêu to chạy đi, người lớn gan thì giúp đỡ chỉnh lý xung quanh thi thể Văn Tuệ.
Kỷ Hành Phong che chở Tống Viêm đứng bên cạnh thi thể, bọn họ cố gắng tìm manh mối trong cảnh hỗn loạn trước mắt.
“Bầu, bầu gánh, ngài xem chuyện này phải làm sao đây, vở kịch tiếp theo có diễn hay không?” Lúc này, một nhạc sư chừng năm sáu mươi tuổi chạy tới trước mặt Phan Trung Hách, sốt ruột hỏi.
Tống Viêm nghe tiếng nhìn qua, hóa ra Phan Trung Hách đóng vai Mã bầu gánh của đoàn Quế Phương này.
“Tất cả yên tĩnh cho ta!” Vẫn như cảm giác trước đó của Tống Viêm, Phan Trung Hách này khi nói chuyện thường mang theo một cổ lệ khí, hắn vừa rống như vậy, người trong hậu trường quả nhiên liền im thin thít.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT