Tay Tống Viêm vô thức nắm chặt hơn, lúc trước ở trong lâu đài cổ, giữa Hồ Hàm và Kỷ Hành Phong từng có hơn nửa câu đối thoại.
Bọn họ… là người giống nhau.
“Đừng lo lắng, Viêm Viêm,” Kỷ Hành Phong bao lấy nắm tay siết chặt của Tống Viêm trong lòng bàn tay, làm nó ấm hơn một chút: “Anh và hắn cũng không thật sự hoàn toàn giống nhau, anh chưa từng hại người.”
“Vậy anh, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?” Tống Viêm ngẩng mặt, nhìn chăm chú vào ánh mắt Kỷ Hành Phong: “Bây giờ, anh có thể nói không?”
Kỷ Hành Phong gật đầu, sau đó chậm rãi nói: “Hắn nói hai người bọn anh là người giống nhau, thật ra không phải là vì nhân vật bọn anh sắm vai trong phó bản giống nhau, mà giống nhau ở chỗ… sinh ra là một phần của trò chơi, bất kể là còn sống hay đã chết đều không tránh thoát được.”
“Ý anh là sao?” Tống Viêm không nắm được suy nghĩ của anh: “Cái gì mà sinh ra là một phần của trò chơi? Không phải sau khi anh chết mới tiến vào trò chơi hả?”
“Đúng, sau khi chết anh mới tiến vào trò chơi,” Kỷ Hành Phong tiếp tục nói: “Nhưng trước đây anh từng nói với em, không phải ai chết đi cũng sẽ tiến vào trò chơi, có tiến vào hay không là xác suất ngẫu nhiên. Mà số anh đã định là phải tiến vào trò chơi, hoặc có thể nói, số mệnh đã định là phải quay lại trò chơi rồi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play