Đoàn người nhanh chóng lên tầng 6, thang sắt thông đến sân thượng đã sớm mục nát rơi rớt vài bậc, mà ngay cả cái cửa đàng hoàng ở cuối thang cũng không có, chỉ có một miếng gỗ to khép hờ, còn bị người chơi đến trước mở một nửa.
“Tượng đài Khai Sáng ở trên đó.” Ngô Kiêu đi lên phía trước, duỗi tay gõ cái thang sắt rỉ sét loang lổ kia.
“Đi lên đi.” Kỷ Hành Phong nhìn thang sắt, dùng sức kéo thử, sau khi xác định nó khá chắc chắn, mới đỡ Tống Viêm lên mấy bậc thang tương đối nguyên vẹn.
“Em tự đi được mà.” Tống Viêm bị thái độ thận trọng của Kỷ Hành Phong làm cho dở khóc dở cười, tuy ngoài miệng nói vậy, trong lòng lại càng thêm ấm áp.
Leo vài bước lên đến sân thượng, đẩy tấm ván gỗ ra, xa xa là Tượng đài Khai Sáng trắng bạc óng ánh.
Kỷ Hành Phong theo sau, kế đến là Ngô Kiêu, cuối cùng là Nguyễn An.
Đang lúc Tống Viêm thả lỏng tinh thần, định đi đến chỗ Tượng đài Khai Sáng, Nguyễn An vừa mới nhô nửa người lên lại đột nhiên bị thụt xuống dưới.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play