Hứa Triều Hi quá quen thuộc với dáng người của Bùi Tễ, liếc mắt một cái là đã nhận ra ngay. Cậu lập tức ném Việt Bạch ra sau đầu, vui mừng vẫy vẫy tay, hô to: “Anh ơi!”
Việt Bạch vốn đang nghe cậu nói chuyện công việc, bị sốc do chuyển đề tài và thay đổi thái độ một cách đột ngột, đang mông lung mơ hồ thì ngẩng đầu lên trong vô thức.
Lập tức nhìn thấy nam quỷ ở phía xa xa, hình như đang ngẩng đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh, nghe thấy âm thanh thì xoay người nhìn về phía bọn họ.
Nhìn thân hình, nhìn vóc dáng, giống hệt như anh Bùi.
“Hòn vọng phu cuối cùng cũng đợi được phu trở về!” Hắn vui mừng dùm bạn thân, vốn là muốn ăn cơm tối ở nhà Hứa Triều Hi, bây giờ chắc không được rồi, rất có ý thức mà nói, “Hai người cứ vui vẻ đoàn tụ, nói với anh Bùi là ngày mai tôi sẽ đến chào hỏi.”
Hứa Triều Hi chạy chầm chậm về phía trước, không thèm quay đầu mà phất phất tay về phía hắn.
Việt Bạch: “……”
Thói quen vẫn cứ là thói quen, Hứa Tiểu Niên vẫn cứ “thấy sắc quên bạn” như vậy, hắn cười cười, biểu tình thoải mái mà quay đầu trở về nhà.
“Anh ơi!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play