Hai người chúng ta im lặng không nói gì, một lúc lâu sau Thẩm Lăng Phong thở dài. Hắn giơ tay muốn cầm lấy bàn tay ta, nhưng dường như hắn ngại bẩn nên sau đó lại lặng lẽ thu tay về.
“Nàng cứ nghỉ ngơi đi, trẫm sẽ tự tay tra rõ chuyện năm đó.”
Tra rõ xong rồi thì làm sao? Hắn lại không đề cập.
Thẩm Lăng Phong đứng dậy rời khỏi tẩm cung của ta. Lúc cửa cung đóng lại, ta vô cảm lau đi nước mắt nơi khóe mi. Sau đó ta ấn huyệt thái dương đã đau đớn đến choáng váng của mình.
 
Ta thầm mắng, đồ ngu!
Trước khi bị đày khỏi kinh thành, ta nhìn hài cốt cha mình mà tỉnh mộng, rồi sau đó ta đoạn tuyệt tình ái.
Ta dùng năm ngày ngắn ngủi sắp xếp từng bước một, ta còn điều tra việc vì sao Thẩm Lăng Phong bỗng trở mặt, nguyên nhân tại sao hắn lấy oán trả ân.
Thì ra lúc ta cứu Thẩm Lăng Phong mà bị sốt cao và bất tỉnh ba ngày, là đứa em gái họ Phương Vi Vi nhân cơ hội chiếm lấy công lao của ta. Ả còn khích bác ly gián, nói công lao của cha và huynh ta thuộc hết về cha ả.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play