Bầu trời một khoảng âm trầm tối tăm, mây đen cuồn cuộn xếp chồng lên dồn dập bay đến, không tới phút chốc, ngoài khơi vốn là ánh mặt trời xán lạn thì bị mây đen bao phủ mất. Cuồng phong gào thét, sấm vang chớp giật, từng đợt sóng biển đập vào nhau, chim hải yến bay ra từ bên trong mây đen, hót to rõ vang cắt ra nhàn nhã tự tại ở một khắc trước.
Nước biển cũng giống như thay đổi thành màu sắc đen thui, có vẻ càng sâu thẩm. Liếc mắt nhìn xuống một cái, ngoại trừ sóng cuộn lăn lộn thì cũng sẽ không còn thấy cái khác, khiến lòng người cảm thấy sợ hãi. Giữa biển rộng vô biên vô hạn có một điểm đen, một con chim hồng chuẩn cúi người lao xuống, điểm đen từ từ lớn hơn, rõ ràng, thì ra là một chiếc thuyền ra biển bắt cá đang muốn trở về bến.
Trên thuyền đánh cá tổng cộng có khoảng mười người, trung niên, thanh niên cùng thiếu niên đều có, còn có một vị lão nhân. Những người này đều là thôn dân làng chài ở gần biển, sáng nay ra biển đánh cá, không có quá nhiều thu hoạch. Trong đám người, ông lão kia là người địa phương có kinh nghiệm đánh cá lâu năm, sau khi quan sát khí trời cùng gió biển biến hóa thì lúc này yêu cầu quay ngược trở về bến thuyền.
Những người khác trên thuyền đánh cá phí công nửa ngày không có thu hoạch, nhưng cũng không dám lơ là lời nói của ông, biển rộng thay đổi khó lường, nói không chắc liền mất mạng. Chỉ là lúc quay ngược trở về thấy trời trong nắng ấm, ngoài khơi yên tĩnh, thì có chút chậm rãi, muốn nán lại một chút để xem có thể vớt thêm chút cá hay không. Vạn vạn không ngờ tới, chỉ là trong chớp mắt, mây đen kéo tới bao lấy bầu trời tựa như thiên quân vạn mã giết đến đỉnh đầu, cuồng phong gào thét, sóng biển cơ hồ đem toàn bộ thuyền đánh cá đều đánh bay lên.
Ngư Đản là thiếu niên duy nhất trong đám mười người, tháng trước mới vừa tròn mười bốn, hôm nay là lần đầu hắn theo phụ thân ra biển bắt cá. Gặp tình huống không thu hoạch được gì mà còn gặp phải bão táp, hắn ở cạnh biển, căn bản đối với bão táp ngoài khơi không thấy xa lạ. Mà trước đây nhìn thấy bão táp thì cách mình quá xa, nên hắn cho rằng bão táp cũng không đáng sợ —— mãi đến tận khi hắn ở trung tâm cơn bão này.
Mây đen giăng kín, toàn bộ thế giới thật giống như tối lại trong chớp mắt. Cuồng phong thổi lên người, nếu không phải dùng hết khí lực ôm lấy cột buồm, chỉ sợ hắn đã bị thổi bay xuống biển rộng. Mưa rào đánh vào trên boong thuyền, trên mặt, lít nha lít nhít, đâm nhói không thôi.
Ngư Đản nghe được tiếng phụ phụ thân và cùng các đại thúc cùng thôn lớn tiếng, cuống họng thét lên khàn khàn cũng không có cách nào tránh thoát được bão táp. Bỗng nhiên một làn sóng lớn dội lại đây, cả thuyền đều là nước, thân thuyền chênh vênh qua lại , thiếu chút nữa là lật thuyền rớt xuống biển.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT