Đỗ Thương không ngăn cản Jude trả thù Lục Nham và Tống Niên, y cũng không phải thánh mẫu.
Lúc ánh lửa bốc lên, Đỗ Thương đột nhiên nói: “Đừng giết bọn họ.”
Jude cụp mắt lẳng lặng nhìn y, Đỗ Thương nói tiếp: “Giết họ thì quá tiện nghi cho họ rồi, giữ lại cho họ một cái mạng.”
“Được.” Trên thực tế Jude cũng không có ý định trực tiếp giết chết Lục Nham và Tống Niên, trực tiếp giết chết kẻ địch là quá nhân từ với chúng rồi. Sống không bằng chết mới là sự trả thù tốt nhất. “Về nhà thôi, hôm nay Auland và Rosa không ăn được bữa tối của em, rất giận dỗi.”
Đỗ Thương ôm cổ Jude, hai má cà cà vào lồng ngực của hắn, giọng nói cũng trầm hơn: “Trở về sẽ nói rõ với anh sau.”
Jude đi về phía trước, đạp lên ánh trăng, bước chậm trên con đường yên tĩnh, cảm giác có chút lãng mạn. Đỗ Thương im lặng nửa ngày lại đột nhiên nói: “Lúc nào thì trở về Samael đây?”
“Em muốn về lúc nào thì về lúc ấy.” Jude bỗng nhiên dừng lại, đồng tử cũng thu nhỏ lại: “Em muốn trở lại?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT