Y nhìn con bạo long kia đã ba ngày ba đêm, không dám thả lỏng cho dù là một giây.

Mưa to tầm tã, khiến y gần như không thể mở to mắt ra được. Tiếng sấm chớp vang lên, đại thụ bị bổ đứt, ầm ầm ngã xuống. Một đạo tia chớp kia đột nhiên nện lên mặt đất, ma sát ra cả tia lửa nhỏ. Tia lửa bắn đến bên chân liền dừng lại, y cũng không dám động đậy.

Một khi nhúc nhích, con bạo long kia nhất định sẽ phát hiện ra.

Bạo long là loài vương giả thống trị khu phía Tây, trên người hắn là tổng hợp tất cả các loại gien hoàn mỹ nhất của các bá vương long, như khủng long Velociraptor, Mosasaurus, Architeuthis, Rhacophorus và… Gien của tân nhân loại.

Ở trong tân thế giới bạo long cấp bậc vương chính là độc nhất vô nhị, không biết bao nhiêu người đều muốn có được một ống gien từ trên người của hắn, hi vọng có thể phục chế ra được một con bạo long càng thêm hoàn mỹ hơn.

Nhưng không có ai có thể lấy được gien từ trên người của hắn, ngoài trừ sở nghiên cứu đào tạo ra bạo long từ thuở mới ban đầu. Sở nghiên cứu giữ một ống nghiệm máu của bạo long, đào tạo mười năm cũng không thể đào tạo ra được một con bạo long cấp bậc vương khác.

Hiện tại, con bạo long đó đang đứng trên lề của kì động dục, các thế lực trên tân thế giới nghe thấy tin tức này liền bắt tay vào hành động, mọi người đều muốn có được dòng dõi của bạo long.

Đỗ Thương tại tân thế giới là một tên buôn lậu gien, trằn trọc đi đi về về khắp bốn khu mua đi bán lại các loại gien của sinh vật.

Ở bên trong tân thế giới, sinh mệnh không hề đáng giá, gien mới là thứ đáng giá nhất. Bởi vì sinh mệnh đã cố định, mất đi giá trị phát triển. Còn gien thì ngược lại, có vô vàn tính khả thi, rất có giá trị tiềm ẩn. Các nhà khoa học thông qua hướng dẫn, dung hợp các loại gien khác nhau, sáng tạo ra giống loài mới.

Từ bên trong cơn bão truyền ra một đống âm thanh hỗn tạp, Đỗ Thương thật cẩn thận ngẩng đầu lên, giọt nước mưa đánh vào mặt y, rát vô cùng. Từ xa xa xuất hiện ánh đèn lập lòe, dần dần hướng về phía này đi đến.

Trong lòng Đỗ Thương biết không ổn, có người lần theo dấu vết tìm thấy chỗ ở của bạo long. Bạo long bị phát hiện chỗ ở, sẽ hoàn toàn bị chọc giận. Như vậy, y có thể sẽ không lấy được gien của bạo long, và chắc chắn sẽ có rất nhiều người bị giết.

Y do dự mãi, bắt đầu lui về phía sau. Bạo long nổi giận quả thật rất khủng bố, y đã từng nhìn thấy một con Mosasaurus nổi giận mà dâng nước biển lên nhấn chìm gần như cả một thành thị. Bạo long được dung hợp gien của Mosasaurus đương nhiên cũng có thể nắm giữ được khả năng dẫn nước đó, nó cũng là một kẻ săn mồi đứng đầu dưới biển rộng.

Gần đây, chính là vách núi, sau đó là tới biển.

Lúc bạo long động dục sẽ xuất hiện ở trên biển, nước biển có thể làm giảm dục vọng của bọn họ. Hoặc là, bọn họ có thể tìm được bạn đời của mình ở cạnh biển.

Đỗ Thương không có niềm tin sau khi chọc giận bạo long xong còn có thể toàn thây trở ra, cho nên y định bụng từ bỏ chuyện lấy gien của bạo long. Vì thế y quay đầu bỏ chạy, bên chân bỗng nhiên có một tia lửa liên tiếp bắn tới, đó chính là sấm chớp đánh vào thân cây trước đó thông qua nước mưa dẫn điện tới, trên mặt đất cọ sát ra lửa điện.

Y vì tránh né mà hướng sang bên cạnh nhảy vài bước, không cẩn thận mà giẫm phải cục đá, chân trượt theo vách đá mà lăn xuống, cuối cùng cái trán đập trúng vách đá hôn mê bất tỉnh.

Trước khi ngất đi y mơ hồ nghe thấy tiếng gào phẫn nộ của bạo long truyền đến cùng với tiếng mắng chửi khủng hoảng của mọi người.

Lúc Đỗ Thương tỉnh lại, mưa rào vẫn liên miên không dứt. Y bò dậy, cổ chân đau đớn, hẳn là trật khớp rồi. Lúc té xuống túi thuốc hình như cũng rơi mất, y leo lên tìm, bằng không sẽ không có cách nào tìm được chỗ nghỉ ngơi trong cơn mưa to này.

Trong bóng tối y lần theo ký ức mà tìm kiếm, lúc leo lên tới đỉnh cũng không thấy túi thuốc ở đâu nữa.

“Đáng chết!”

Đỗ Thương chửi thầm một tiếng, nhìn mắt cá chân sưng lên một cục, thật sự không còn khí lực để bò nữa. Đặt mông ngồi xuống, ôm đầu bứt tóc buồn bực không thôi.

Hôm nay ra trận liền gặp bất lợi, tài khoản ngân hàng bên kia còn thiếu một chút nữa mới có thể mua được dịch gien ngụy trang tân nhân loại cấp E. Nghe nói khoản gien đó có thể duy trì ngụy trang được mười năm, khiến máu trong người y, từ cọng tóc đến gien đều được ngụy trang hoàn mỹ thành tân nhân loại.

Nghe công dụng cũng thật là ghê gớm, đương nhiên giá cả lại càng ghê gớm hơn.

Đỗ Thương không phải là tân nhân loại.

Cho nên y rõ ràng là một con buôn gien sinh vật, cái nghề mà chỉ cần hai đến ba năm là có thể kiếm được một đống lãi kếch xù, nhưng cho tới bây giờ y cũng chỉ có thể miễn cưỡng sống qua ngày. Bởi vì y đem một khoản tiền tiêu phí trên việc mua dịch gien, ngụy trang trên người mình.

Trong tân thế giới, tân nhân loại chẳng hề xem người Trung Sinh là đồng loại, bọn họ xem nhân loại không có quá trình tiến hóa gien là động vật cấp thấp. Tựa như việc người Trung Sinh xem con khỉ là động vật cấp thấp vậy, không có người nào sẽ coi con khỉ là đồng loại của mình.

Cái gọi là thời đại Trung Sinh chính là thời đại mà Đỗ Thương vốn đang sinh hoạt, một thời đại chưa từng trải qua lễ rửa tội tiến hóa gien với quy mô lớn. Ở trong sách giáo khoa của tân thế giới, bị coi là thời đại Trung Sinh.

Lịch sử phát triển nhân loại đơn giản bị chia ra làm những thời đại như sau, thời đại mà loài không xương và khủng long xưng bá thiên hạ gọi là thời nguyên thủy, thời đại mà con người làm chủ gọi là Trung Sinh, và hiện tại chính là tân thế giới.

Trong tân thế giới đã sớm không có người Trung Sinh, sau khi Đỗ Thương có ý thức đã ở tân thế giới rồi, y không biết bản thân tại sao lại không phải là tân nhân loại, cũng không biết bản thân mình từ đâu tới.

Bởi vì y không thể có thời gian để tự hỏi, chỉ có thể tận lực nghĩ cách nào để sống tiếp.

Đỗ Thương buồn bực lau đi nước mưa ở trên mặt, thuận tiện chống tay ra bụi cỏ phía sau, phát hiện từ lòng bàn tay truyền đến một ống thủy tinh đựng gì đó. Y đem ống thủy tinh đó cầm lên, là một bình thuốc phun sương.

Trong bóng tối không thấy rõ là cái gì, nhưng nhìn hình dáng có thể là loại thuốc sương chữa ngoại thương, nhìn cách thức còn là đồ từ chỗ quân đội thuộc sở nghiên cứu đưa tới.

“Thứ tốt.”

Quân đội của sở nghiên cứu toàn sử dụng những thứ tốt, đây cũng là đồ rớt ra từ trên người của những tên vừa nãy muốn bắt giữ bạo long.

Đỗ Thương lập tức đem thuốc phun lên vết thương, thứ này không thấm nước. Chỗ sưng trên mắt cá chân rất nhanh liền lặn xuống, không đau không ngứa, hiệu quả tức thời.

“Qủa nhiên là đồ tốt.”

Đỗ Thương đem thuốc phun lên những chỗ té bị thương, mãi đến khi trị xong những vết thương ở trên người mới chuẩn bị rời đi. Bỗng nhiên y cảm giác được có một tầm mắt khủng bố khóa chặt trên người mình, y do dự quay đầu lại, ngước mắt lên.

Con ngươi màu đỏ cam nấp trong màn mưa đen tối tựa như một loại sinh vật khủng bố nào đó không rõ trong truyền thuyết, như hổ rình mồi, gặm da ăn xương.

Đỗ Thương nuốt một ngụm nước bọt, khẽ nhếch môi lên, mưa rào đánh vào mặt y đau nhói, chảy vào trong miệng, nếm được một mùi vị đắng chát. Y cẩn thận từng ly từng tý mà lùi về phía sau hai, ba bước, bạo long đột nhiên phát ra một tiếng gầm rú đến rung trời lở đất, mang theo một cỗ khí lưu hất ngã cả Đỗ Thương.

Đỗ Thương liên tục lăn lộn bỏ trốn, từ con ngươi màu đỏ cùng với tiếng gào điên cuồng kia y liền cho rằng con bạo long này đã bị mất trí rồi. Có lẽ hắn là vì động dục mà mất trí, cũng có lẽ là bị quân đội vây công mà tức giận, nói chung là y phải chạy, chạy càng xa càng tốt, nhanh bao nhiêu được thì nhanh bấy nhiêu.

Bạo long ở phía sau lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bóng người nhỏ bé đang bỏ trốn, trên thân ảnh kia tràn đầy khí vị câu dẫn hắn. Một tia lý trí hiếm hoi còn sót lại ở trong đầu khiến bạo long không làm hại đến giống cái, thõa mãn dục vọng của mình.

Đỗ Thương chạy trốn, trước ngực liền đau nhói, đó là do vận động dữ dội sinh ra cảm giác khó thở tạm thời. Y không thể không chạy chậm lại, quay đầu lại nhìn cũng không phát hiện ra con bạo long kia. Y thở phào nhẹ nhõm, sau đó đâm phải một vật thể cứng rắn.

Trước mắt chính là cái đầu khổng lồ của bạo long và đôi mắt của hắn, chỉ cần hắn há mồm là có thể đem Đỗ Thương xé đôi.

Đỗ Thương lạnh cả người, run rẩy không ngừng. Sợ đến mức hàm răng không ngừng va chạm vào nhau, y sợ tới cực điểm.

Bạo long không để mặc cho giống cái bỏ chạy nữa, hắn nên dừng thỏa mãn dục vọng của bản thân. Trò chơi rượt bắt đã mất đi hứng thú.

Thế nhưng, giống cái quá nhỏ.

Bạo long lè lưỡi ra, liếm Đỗ Thương, nước miếng lau sạch cả nước mưa, khiến Đỗ Thương đều tràn ngập mùi vị của hắn, tựa như đang đánh dấu lãnh thổ của mình.

Điều này khiến bạo long thỏa mãn về dục vọng chiếm hữu.

Giống cái quá nhỏ, bạo long căn bản không có cách nào cùng y giao phối.

Đỗ Thương có lẽ là quá mức sợ hãi, mãi cho đến khi bạo long chuyển đổi thành bộ dáng hình người mà áp trên người y, cảm giác đầu tiên cư nhiên là mừng thầm vì tránh được một kiếp.

Mưa rào hạ xuống cả đêm, bạo long liền đè lên người y giao phối cả đêm, mãi đến khi Đỗ Thương rơi vào hôn mê.

…………………….

…………………….

Đỗ Thương bỗng nhiên tỉnh dậy, phi đến trước cửa sổ kéo màn ra, nghe thấy âm thanh rộn ràng dưới tiểu khu mới chậm rãi thở phào nhẹ nhõm.


Tác giả có lời muốn nói: linh cảm bắt nguồn từ , trong đó thích Tyrannosaurus (bạo long aka khủng long bạo chúa) và Mosasaurus (khủng long mõm cá sấu), kỳ thật là thích Mosasaurus nhất, nếu Mosasaurus có trí khôn thì thật là tốt. Cảm thấy rất soái.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play