Căn phòng mà Đỗ Thương thuê bao gồm một phòng ngủ và một phòng khách, vừa vặn để Auland và Rosa ngủ ở phòng còn lại. Cục cưng đang ngồi trên xe về nhà thì xì xì một tiếng biến thành tiểu bạo long, mê man gào to hai tiếng, nhìn chằm chăm nóc xe ngơ ngác nửa ngày, xoay người bò đến bên đùi của Đỗ Thương không chịu nhúc nhích lấy nửa bước.
Đỗ Thương đang lái xe, ở đây chỉ có mình y biết lái xe. Thấy thế liền gọi Jude: “Anh ôm nó lên đi.”
Jude vươn tay ra ôm lấy tiểu bạo long, muốn đưa ra đằng sau để Auland và Rosa trông giữ. Nhưng hai đứa nó lại đồng loạt nhìn chằm chằm ra ngoài cửa xe không tiếng động mà phản kháng, Jude không thể làm gì hơn là ôm tiểu bạo long vào ngực.
Tiểu bạo long: “Ngao ngao?”
Đỗ Thương: “Nhớ đừng để nó ngậm ngón tay.”
Jude: “Con của ta làm sao có thể ngu như vậy.” Một giây sau hắn liền thấy đứa con ngây thơ không có ngu như vậy của mình đem móng vuốt để vào miệng. Jude: “… Đây chính là kết quả của việc thiếu dinh dưỡng.”
Đỗ Thương: “Anh trách tôi?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play