(*) Trần bì chính là vỏ quýt, dùng vỏ để càng lâu lại càng tốt, cay, đắng, ấm nồng, lưu thông khí huyết kiện tì, nhuận táo tiêu đờm.
*****
Cuối cùng thạch cao trên cánh tay Hà Tô Diệp cũng được gỡ ra, tay trái giống như không phải của mình, Hà Tô Diệp cau mày nói với Khâu Thiên: “Tớ hai ngày nay dùng tay trái đều cảm thấy là lạ, đánh máy cũng không nhanh, đại khái là không còn quen nữa.”
Khâu Thiên ném cho anh cái ánh nhìn khinh bỉ: “Thoái hóa rồi hay là có bệnh ? Tớ nhớ rõ cậu trước kia tay trái còn có thể viết chữ, dùng đũa nhá!”
Hà Tô Diệp thở dài: “Có thể do thiếu một chút cảm giác.” Tay trái anh cầm lên một cây bút, thử viết xuống hai nét liền bỏ ra, lắc đầu: “Không phải là tớ già rồi chứ?”
Khâu Thiên cười ha ha, không cẩn thận khiến chồng bệnh án đổ rạp xuống: “Cậu già? Thôi đi, tớ còn lớn hơn cậu một tuổi đấy! Vả lại, hai người chúng ta là hai người nhỏ nhất trong lớp, làm sao đã già nhanh như vậy!”
Anh gật gật đầu, xoay người giúp kiểm tra lại bệnh án: “Ừ, bảy năm loáng một cái đã trôi qua, trong nháy mắt ai cũng đều đã có việc làm, lúc ấy tất cả đều nghĩ không ra bản thân sẽ lựa chọn ngành gì, gặp được người như thế nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT