Đi qua cung điện kín cổng cao tường, Trì Chiếu không trực tiếp trở về tẩm cung, mà là đi tới ngự hoa viên trống trải có chim hót và hoa thơm.
Hoàng đế tuổi còn nhỏ nên hậu cung vẫn còn trống. Tiên hoàng vốn có rất nhiều phi tần, nhưng khi tiên hoàng băng hà, ông đã chỉ đích danh mấy vị sủng phi bồi táng cùng mình. Nói ra cũng trùng hợp, mấy vị sủng phi đó đều có nhà mẹ quyền thế.
Phi tần có gia thế hiển hách đều đã được tuẫn táng, một số ít không có gia thế lại có kết cục tốt hơn, tất cả đều được gửi đến biệt viện hoàng gia ở khắp nơi trên Trần Quốc để hưởng thọ. Trước khi tiên hoàng chết, đã an bài hậu cung của ông rất rõ ràng, mười mấy nữ nhân chỉ để lại một mình hoàng hậu bên cạnh tiểu hoàng đế, chính là vì để mẹ con bọn họ sau này có thể sống tốt hơn một chút. Chỉ đáng tiếc, hoàng hậu không hiểu được nỗi khổ tâm của ông, còn chưa nhìn thấy tiểu hoàng đế trưởng thành đã nhắm mắt xuôi tay.
Tiên hoàng là một hoàng đế tốt, cũng là một người cha tốt, nếu ông không được thừa kế hoàng vị, mà sinh ra trong một gia đình bình thường thì có lẽ đã là một người chồng tốt.
Một người đàn ông tốt như vậy, thật đáng tiếc, chết quá sớm.
Trì Chiếu không để cho những người phía sau đuổi kịp, bèn tìm một hòn non bộ, ngồi trên phiến đá xanh lớn để tận hưởng bóng mát.
Hệ thống lần này thật sự sững sờ, nó nhìn Trì Chiếu mà không thể tin được, sau đó yên lặng nghe trộm suy nghĩ trong lòng của Trì Chiếu. Nghe thấy y vẫn có thể điềm tĩnh mà cảm khái câu chuyện của tiên hoàng và hậu cung, hệ thống cảm thấy kho logic của nó sắp sụp đổ rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play