Trước đây vì để tránh bị thương, nên Thẩm Vô Miên biết một số phương pháp thúc đẩy lưu thông máu và loại bỏ máu ứ đơn giản. Hắn ấn bắp chân Trần Dật với lực vừa phải, mới bắt đầu thì có hơi đau nhưng sau đó thì chỉ cảm thấy thoải mái dễ chịu.
Nhưng dù có thoải mái thế nào đi nữa, Trì Chiếu cũng không dám để cho hắn ấn tiếp. Sau khi cảm thấy khá hơn một chút, liền nhanh chóng rút chân ra, “Cảm ơn Hoàng thúc, trẫm cảm thấy tốt hơn nhiều rồi.”
Khi trọng lượng trong tay nhẹ đi, Thẩm Vô Miên không ngẩng đầu lên, mà tiếp tục nhìn vào lòng bàn tay trống rỗng hai giây, sau đó mới di chuyển tầm mắt.
Trần Dật mím môi, nhìn hắn với ánh mắt tràn đầy không tin tưởng cùng sợ hãi, loại ánh mắt này không nên xuất hiện trong mắt của bậc Cửu Ngũ Chí Tôn.
Thẩm Vô Miên không nói gì, cũng không làm gì không phù hợp với cốt truyện. Hắn nhanh chóng rời đi, Trì Chiếu thở phào nhẹ nhõm, sau đó nhớ tới hệ thống vẫn luôn ở trạng thái im lặng kể từ khi trở về.
Lúc mới về thì như súng máy, nói liên hồi, kết quả vừa nhìn thấy Thẩm Vô Miên thì súng máy đã tắt ngấm, không cần hỏi, chắc chắn hệ thống đã hiểu lầm.
Trì Chiếu tốt bụng giải thích: “Không giống như những gì cậu thấy đâu. Tôi đã kéo cốt truyện trở lại rồi. Yên tâm, mọi thứ vẫn nằm trong tầm kiểm soát của tôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT