Đôi mắt lạnh lùng và chán ghét kia giống như ảo giác của Trì Chiếu, ngay sau đó, trên mặt Nhiếp Chính Vương thoáng hiện một nụ cười dịu dàng: “Bệ hạ vội vàng định đi đâu vậy?”
Người này là một ảnh đế.
Lần đầu chạm mặt, Trì Chiếu đã nghĩ như vậy, sau đó, y tiếp tục giả vờ như mình không biết gì, đáp lại một cách ngoan ngoãn: “Đi luyện chữ, Hồng Lệ nói nếu trẫm không luyện chữ, hoàng thúc sẽ không vui. ”
Hồng Lệ là tên cung nữ, nghe thấy câu này, Thẩm Vô Miên khẽ mỉm cười, “Vậy thì để vi thần đi cùng bệ hạ qua đó.”
Hắn không đề cập đến chuyện cung nữ có chỗ bất thường, nhìn dáng vẻ của hắn, có vẻ rất hài lòng với hành động của cung nữ.
Trì Chiếu im lặng, cuối cùng còn ngoan ngoãn đáp lại một tiếng “được”.
Nói là cùng y luyện chữ, nhưng thật ra sau khi đến thư phòng, Thẩm Vô Miên đã không quan tâm đến Trì Chiếu nữa, chỉ để y đứng trước bàn viết từng trang một, y cầm một cuốn sách yên lặng nhìn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT