Đối với tập đoàn Phó Hằng, chút cổ phần này chẳng đáng là gì. Nhưng có lẽ những người mua được sẽ rất vui mừng, bởi vì khi sang tay có thể kiếm được không ít tiền.
Nhưng thật sự cần thiết phải làm thế ư? Hay là tư bản vốn dĩ luôn độc đoán như vậy?
Tài liệu trong tay Trần Tĩnh hơi khó cầm, cô đổi tư thế, ôm vào ngực, sau đó giương mắt nhìn Phó Lâm Viễn: "Tổng giám đốc Phó, không nói trước với anh chuyện Chu Thần Vĩ mua cổ phiếu chui là lỗi của bản thân tôi. Nhưng anh ấy đầu tư cũng không nhiều, thậm chí chỉ bằng một phần tư của tôi thôi. Hiện giờ nhà trọ chưa bắt đầu đi vào hoạt động, tương lai thế nào vẫn còn là một ẩn số. Tập đoàn Phó Hằng không cần phải bỏ thêm tiền để mua cổ phần của anh ấy.”
Cô phân tích vấn đề một cách tỉnh táo và lý trí.
Tập đoàn Phó Hằng chưa đến mức không chấp nhận một cổ đông nhỏ như vậy, huống chi đây còn là một hạng mục cực kỳ bình thường.
Trời âm u, thỉnh thoảng có chút gió.
Gió thổi tung tóc mái của cô, gương mặt xinh đẹp được sợi tóc quấn quanh. Phó Lâm Viễn đút tay trong túi quần, im lặng nhìn cô vài giây rồi nói: "Em phân tích không sai.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play