Sau khi đặt điện thoại xuống, Trần Tĩnh ngồi yên tại chỗ. Giọng nói lạnh lùng của Phó Lâm Viễn văng vẳng bên tai, cô bưng ly nước bên cạnh lên uống một ngụm, trong lòng biết nhất định đã xảy ra chuyện gì nên anh mới như vậy.
Bản thân cô thì không sợ, cô chỉ sợ Phó Lâm Viễn sẽ làm gì Chu Thần Vĩ. Đúng lúc này, chuông điện thoại vang lên, cô lập tức cầm lên xem. Phùng Chí gửi tới một tin nhắn trên WeChat.
Phùng Chí: [Trần Tĩnh, tổng giám đốc Phó không cho phép có thêm một cổ đông.] 
Phùng Chí: [Cậu Chu mua ‘chui’ cổ phiếu mà cô không nói, chuyện này rất nghiêm trọng đấy.] 
Hóa ra là vậy.
Trần Tĩnh bỗng nhớ tới hai ngày nay có người nói khách sạn là nhà trọ gia đình. Địa phương nhỏ như thị trấn Chu chính là như vậy, chỉ cần hơi thân thiết với ai là có thể dễ dàng truyền lời lung tung. Trần Tĩnh biết bản thân mình trong sạch nên cũng lười giải thích. Không biết có phải Phó Lâm Viễn nghe được tin gì hay không. Trần Tĩnh im lặng vài giây, sau đó gửi tin nhắn cho Phùng Chí.
Trần Tĩnh: [Giám đốc Phùng, tôi nói rõ nhé. Ban đầu Phó Hằng chưa đầu tư, tôi và Chu Thần Vĩ đã quyết định hợp tác, tính ra thì Phó Hằng mới là bên cuối cùng tham gia vào. Mọi việc đều chú trọng trước sau mà, không phải sao?] 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play