Anh cũng tới, Trần Tĩnh hơi kinh ngạc, nhưng ngẫm lại cũng bình thường.
Đằng sau còn có một chiếc xe, Phùng Chí từ trên xe bước xuống cười vẫy gọi: “Trần Tĩnh.”
Nghe thấy giọng nói này, Trần Tĩnh rời mắt, sau đó nhìn lại, Phùng Chí mở cửa bên phía tay lái phụ ra, ra hiệu cho cô đi tới. Trần Tĩnh mỉm cười, cô buông cánh tay xuống, đi đến ghế lái phụ của Vu Tùng, đến gần, cô nhẹ nhàng gọi tổng giám đốc Phó.
Phó Lâm Viễn trầm giọng: “Ừ.”
Cửa sổ xe của Vu Tùng đã hạ xuống, Trần Tĩnh rời mắt đi, cô xoay người, tóc mái hơi rủ xuống, cô nói với Vu Tùng: “Đi lên phía trước một đoạn, phòng ở tòa nhà phía trước, tôi thuê một văn phòng ở tầng ba.”
Cô đưa tay chỉ về phía đó.
Vẫn là tòa nhà cửa hàng trà sữa, Vu Tùng ngước mắt nhìn lên rồi gật đầu. Sau đó Trần Tĩnh đứng thẳng, cửa sổ xe từ từ nâng lên, Trần Tĩnh đi đến chiếc xe của Phùng Chí.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT