Tầm mắt hai người quấn quýt vài giây, sắc mặt cô hơi tái, dù sao thì tối qua cũng ngủ không ngon, cơ thể lại khó chịu, tóc cũng chỉ tùy tiện dùng kẹp để kẹp lại, nên hơi rối. Trông cô có cảm giác mềm mại không tả được, Phó Lâm Viễn cúp điện thoại, hỏi: “Vu Tùng đâu?”
“Anh ấy xuống dưới lái xe.”
Trần Tĩnh thắt cà vạt Phó Lâm Viễn xong, yết hầu của người đàn ông gần ngay trước mắt. Sau khi cô thắt xong, liền lùi lại một bước.
Phó Lâm Viễn nhìn cô, nói: “Đợi tôi.”
Nói xong, anh quẹt thẻ vào phòng. Trần Tĩnh ngẩn ra, nhưng cô vẫn đợi. Không lâu sau, Phó Lâm Viễn đi ra, anh cầm theo áo khoác, Trần Tĩnh tưởng anh vẫn còn việc gì đó, cô im lặng chờ đợi.
Phó Lâm Viễn vắt áo khoác trên cánh tay, với tay xách vali của cô, đi về phía thang máy.
“Xuống tầng.” Anh nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play