Editor: Trà Xanh
Biết Triệu lão thái thái mê tiền, bà vừa về, A Kiều đưa hai lượng bạc tiền lời của tháng sáu và tháng bảy cho lão thái thái.
Triệu lão thái thái kiếm được mười bốn lượng bạc từ chỗ Đan Dung, nếu tính luôn mấy thứ trang sức vàng bạc cũng khoảng ba bốn mươi lượng, nhìn đống bạc trong tay, Triệu lão thái thái chê hai lượng bạc của A Kiều quá ít. Nhưng tôn tử không thích bà tính toán với A Kiều, sắp đến lễ lớn, Triệu lão thái thái không nhắc gì về nó.
Ngẫm lại bản thân đã rời nhà hai tháng, nhân dịp tôn tử làm việc trong viện, Triệu lão thái thái kéo A Kiều vào tây phòng, nhỏ giọng hỏi thăm: “Ta đi lâu như vậy, ngươi và quan gia có làm được việc không?”
A Kiều rũ mắt, vừa tiếc nuối vừa xót xa: “Sao làm được, ngài vừa đi, quan gia ngày đêm nhớ ngài, mỗi lần về nhà đều đến tây phòng ngồi một đỗi, quan gia lo lắng không biết ngài ở quê có bị liên luỵ gì không, nếu ta quyến rũ quan gia vào lúc đó, quan gia sẽ nghĩ thế nào?”
Triệu lão thái thái hiểu rõ, tôn tử của mình vốn chỉ thích ca nhi tuấn tú, bà đi rồi tôn tử lại hiếu thuận nhớ mong bà như vậy, đừng nói A Kiều không dụ dỗ, cho dù có thì tôn tử cũng lạnh như băng, ngược lại càng không thích A Kiều.
Triệu lão thái thái thở dài, đó là lỗi của bà, nếu bà không đi lâu như vậy, có lẽ tôn tử và A Kiều đã xảy ra chuyện gì đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play