Editor: Trà Xanh
Triệu Yến Bình đứng ở mui thuyền cảm thấy khó xử.
Đây là thuyền do Tạ Dĩnh thuê, chẳng có lý do gì hắn và A Kiều từ khách biến thành chủ ở lại mui thuyền nhưng đại nhân đã nhường chỗ, hắn đuổi theo dây dưa thì kỳ quá, huống hồ còn có thêm muội muội tùy hứng ở đó.
Nghĩ đến biểu hiện của muội muội tối nay, Triệu Yến Bình cau mày.
Thật ra, hắn và Thẩm Anh cũng không tiếp xúc nhiều, một năm chỉ gặp vài lần mà thôi. Tuy Triệu Yến Bình thấy Thẩm Anh thỉnh thoảng có chút tùy hứng nhưng nàng thông minh. Cửa hàng son phấn là do lão cô nãi nãi của Thẩm gia để lại, vốn chỉ là một cửa hàng nhỏ bán đồ rẻ tiền cho người trong thôn dùng. Muội muội tìm tòi học hỏi, dựa vào phương thuốc cổ truyền trong sách tự mình nghiên cứu chế tạo ra phấn mặt chất lượng tốt ngày nay.
Thẩm Anh bắt đầu kinh doanh cửa hàng son phấn từ năm mười hai tuổi và làm ăn rất phát đạt, Triệu Yến Bình luôn tự hào về muội muội này. Hắn cho rằng muội muội là người trầm tĩnh và hiểu chuyện, vài lần giận dỗi chạy đến huyện thành vì phu thê Thẩm Văn Bưu khinh người quá đáng. Nhưng tối nay tận mắt thấy muội muội mắng người khác và thất lễ trước mặt Tạ Dĩnh, Triệu Yến Bình bỗng nhiên nhận ra rằng thật ra Thẩm Anh vẫn là một tiểu cô nương, có rất nhiều điều hắn cần phải lo lắng.
“Quan gia, hay là chúng ta cũng đi ra ngoài nha?” A Kiều bước tới nói nhỏ. Đây là thuyền của người ta, A Kiều không thoải mái khi ngồi một mình với quan gia ở bên trong.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT