Editor: Trà Xanh
Vào lúc hoàng hôn, trước khi Triệu Yến Bình tan việc, tiểu lại mà hắn phái đi hỏi thăm tình hình của Vương gia đã trở lại.
Ba thế hệ đầu của Vương gia đều mở cửa hàng bán ngọc, nam nhi trong nhà am hiểu các loại ngọc thạch và phỉ thúy, cũng rất thành thạo đá cờ bạc. Khi Vương Ngộ An còn trẻ, gia đình sống trong tòa nhà lớn ngũ tiến. Ngọc Hạp Ký nằm trên đường Xương Thịnh là cửa hàng bán ngọc rất nổi tiếng ở kinh thành, nhưng Vương Ngộ An dần dần sa sút do nhiều năm không có con, nghiện cờ bạc, mất hết tài sản, của cải, đồng ruộng, hiện tại chỉ còn một tòa nhà cũ tam tiến và cửa hàng trên đường Xương Thịnh.
Càng thua càng đánh bạc, năm ngoái Vương Ngộ An vay chủ nợ một đống bạc, đến kỳ sau cả vốn lẫn lời phải trả một ngàn lượng.
Vương Ngộ An cầm số bạc đã vay đến khu sản xuất ngọc để mua nguyên liệu thô, hy vọng sẽ cắt ra được một mẻ ngọc tốt, kết quả hắn nhìn sai, tất cả nguyên liệu thô đều cắt, chỉ có một ít ngọc không lẫn tạp chất, giá trị không đáng bao nhiêu. Vương Ngộ An bán số ngọc này được mấy chục lượng, về lại kinh thành chui vào sòng bạc đi đánh bài, thua sạch, sau đó bị chủ nợ bắt đi.
“Đại nhân, Vương gia tìm ngài vì muốn lừa tiền, ngài đừng để bọn họ lừa. Chúng ta không biết nhà bọn họ có bạc tiết kiệm hay không, nhưng tòa nhà tam tiến và cửa hàng trên đường Xương Thịnh có thể bán ít nhất là năm trăm lượng, nếu bọn họ thật sự muốn mượn, mượn ngài năm trăm lượng cũng được, muốn một lần một ngàn lượng, chẳng qua là coi tiền ngài như rác.”
Tiểu lại nói một cách tức giận, điêu dân khinh người quá đáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play