…“A Ngư, con cũng thích Bạch Sanh đúng không?” Phúc thúc nói: “Nhưng con không thể vì thích mà ỷ lại vào cậu ấy.”…
--
Bạch Sanh giận là vì quan tâm hắn sao?
Trần Ngư nghĩ vậy, chút buồn ngủ mới vừa trỗi dậy đã bay biến mất tiêu, trong đầu đột nhiên thanh tỉnh.
Hắn quay đầu nhìn Bạch Sanh, dựa vào chút ánh sáng mơ hồ mà nhìn cậu, mô tả hình dáng gương mặt của đối phương, suy nghĩ một hồi, hắn hỏi: “Bạch Sanh, vì sao lại vì chuyện đó tức giận?”
Bạch Sanh nghe thấy giọng nói của Trần Ngư thì quay đầu nhìn hắn, chân mày hơi nhíu lại, trên mặt mang theo vài phần nghi hoặc, như là không hiểu ý của Trần Ngư.
Trần Ngư cẩn thận hỏi lại: “Vì sao ta không nói một tiếng trước khi đi lại khiến đệ tức giận?”
Sau khi Bạch Sanh nghe được vấn đề này, cậu ngồi dậy, nhìn Trần Ngư, cũng chỉ là nhìn thôi, có lẽ chính cậu cũng không suy nghĩ cẩn thân vấn đề này, cho nên căn bản không biết nên trả lời như thế nào?
Đêm đã khuya, xa xa ngoài kia truyền đến tiếng ve kêu, Trần Ngư nhìn Bạch Sanh ngồi bên cạnh đang hoang mang không thôi, cuối cùng cũng không suy nghĩ vấn đề rối rắm này nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play