…Trần Ngư nghe lời này, cười tủm tỉm liếc mắt nhìn Lý thúc một cái, lại nhìn những chủ quán và người bán xung quanh, trong lòng hiểu rõ, tất cả những chuyện hôm qua mình làm hôm nay bắt đầu có hiệu quả…
--
Đại đa số mọi người đều cho rằng việc Lý Tiểu Hải ức hiếp Bạch Sanh, bởi vì Trần Ngư không so đo nữa mà kết thúc. Ở buổi chợ sáng hôm sau, Trần Ngư không bày sạp hàng của mình ở tận cùng bên trong nữa mà dời đến bên cạnh Lý thúc.
Quầy bán hàng ở chợ có quy hoạch, phân biệt chỗ nào bán thịt, chỗ nào bán đồ ăn, chỗ nào bán cá rõ ràng, cho nên ở khu vực bán cá này, mọi người đều quen biết nhau.
Ngày xưa Trần Ngư hay đặt quầy hàng của mình ở phía trong cùng, chủ yếu là vì tránh ảnh hưởng đến buôn bán của người khác.
Trần Ngư lớn lên dễ nhìn, làm ăn buôn bán lại thành thật, cá cũng tươi ngon, người như vậy ở chợ là được hoan nghênh nhất, thường thấy những quầy bán cá gần kề nhau, hàng hóa cũng không khác biệt mấy, nhưng đa số người mua sẽ chọn cá của Trần Ngư.
Con người là động vật thị giác, cũng là động vật quần cư, tâm lý nghe theo đám đông, thường thường quầy hàng nào có nhiều người đứng xem, thì người khác cũng sẽ đến quầy đó, đương nhiên buôn bán cũng sẽ tốt, một vòng tuần hoàn như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT