…Những ngày như vậy, hiển nhiên là rất khó chịu, bởi vì sợ nên ngủ không ngon, Bạch Sanh thật sự cô độc, cho đến sau này, Bạch Sanh tìm được phương pháp có thể giúp chính mình dễ ngủ hơn, đó chính là giống như bây giờ, để lại một chiếc đèn…
--
Mùa hạ càng đến gần, trời càng chậm tối. Trước đây lúc Trần Ngư kéo lưới ra biển, bầu trời đã là một mảnh tối đen, hiện tại ra ngoài, ánh mặt trời còn chưa xuống núi.
Bạch Sanh đi theo sau Trần Ngư, cầm phụ hắn một bên lưới, đi theo tới gần bờ biển.
Bờ biển lúc chạng vạng rất đẹp, từng tia nắng chiếu xem kẽ qua từng cụm mây, hình thành một màu đỏ sậm, hình ảnh phản chiếu của ánh mặt trời phía trên mặt biển, theo sóng biển lung lay, hải âu bay lượn trên mặt biển thỉnh thoảng sà xuống đạp chân trên mặt nước, cúi đầu mổ lấy cá nhỏ bên dưới.
Bạch Sanh đạp lên nền cát mềm mịn, ngước mắt nhìn cảnh đẹp trước mắt, tuy đã ở nơi này một thời gian khá dài, nhưng mỗi lần nhìn cảnh đẹp trước mắt, cậu vẫn không nhịn được mà cảm thán, thiên nhiên thật là tuyệt vời.
Trần Ngư kéo lưới đến bên cạnh thuyền, sau đó đi đến bên cạnh Bạch Sanh, theo ánh mắt của Bạch Sanh mà nhìn thoáng qua mặt biển, sau đó lại nhìn Bạch Sanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT