… Bạch Sanh viết: [Trần Ngư, ta cũng hy vọng huynh có thể bình an.]…
--
Sau khi biết được nội dung Bạch Sanh muốn viết, Trần Ngư rốt cuộc cũng không nổi giận được nữa, đừng nói tức giận hay la mắng, trong lòng hắn chỉ cảm thấy vô cùng mềm mại, cũng rất bất đắc dĩ.
Hắn nhìn Bạch Sanh, đối diện với đôi mắt tràn đầy sự biết lỗi của cậu, bị nhìn như vậy, chỉ có thể nuốt cục tức trong bụng xuống mà thôi, hắn gật đầu, nói: “Được, ta không tức giận.”
Nhận được câu trả lời này, Bạch Sanh nhẹ nhàng thở ra, gương mặt khẩn trương cũng thả lỏng, khóe miệng giương lên một độ cong, cậu nắm lấy tay Trần Ngư, cúi đầu lấy ngón tay viết thêm cái gì nữa.
Nội dung lần này dài hơn, nhưng Trần Ngư vẫn hiểu, trên mặt hắn xẹt qua một chút kinh ngạc bởi vì Bạch Sanh viết: [Vậy huynh cười một cái được không?]
Viết xong câu này, Bạch Sanh ngẩng đầu trong mong nhìn Trần Ngư, đôi mắt xinh đẹp chớp chớp, giống như là có khả năng mê hoặc lòng người, Trần Ngư nhìn, không tự giác nghe lời cười với cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play